Cậu là một học sinh lớp 1 không ngoan ngoãn gì nhưng được cái lại rấtthông minh,mồm mép nói chuyện với các thầy cô như một người lớn vậy nên chả bao giờ bị thầy cô la.Hôm đó cậu đang chạy nhảy trong sân trườngđột nhiên có tiếng trống trường cậu chạy vào lớp,khi vào tới nơi lớp đã ổn định hết chỗ ngồi rồi,cậu nhìn lên bảng thấy một bạn nhìn nhỏ nhắn,xinh xắn đang đứng trên bảng -Nam em còn đứng đó làm gì không vào lớp đi?-Tiếng cô giáo quát làm cậu giật mình bước vào lớp
-Hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới tên bạn ấy là Nguyễn Hoàng Bảo Nhiên,các em nhớ hòa đồng và giúp đỡ bạn ấy nha -Cô giới thiệu nó với cả lớprồi quay -Em đến ngồi cùng với Như Ngọc nha -Cô chỉ tay về đứa con gáingồi bên trên cậu
-Vâng em cảm ơn cô -Nó tiến về chỗ rồi dở sách ra học bài
Nó ngay từ khi mới bắt đầu vào trong lớp đã học hành rất chăm chỉ nênkhiến nhiều người không thích,nó luôn ngồi ở một góc để học bài nênnhiều khi nó muốn ra chơi với mọi người thì bị mọi người xa lánh khôngai chơi với nó cả,cứ thế nó sống trong cô đơn không ai chơi với cả.Cuối năm lớp 1 cả lớp có mấy đứa được cô phát giấy khen nó vui lắmnhưng ngược lại với niềm vui của nó là một sự ghen ghét đố kị phía sau,nó biết điều đó nên cũng không vui mừng quá.Năm nó lên lớp 2,nó đangngồi học chán quá đi ra ngoài xem có gì hay không,vừa ra đến cửa nónhìn thấy lũ bạn đang cười nói vui vẻ,nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-khien-anh-phai-to-tinh-voi-toi/3033783/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.