Trong thời gian nghỉ tết em sẽ cố ra nhiều chương nhất có thể.)
Đang nghĩ xem mình nên đi gặp cô ta không thì tiếng ho của bạn cô làm cô giật mình nhanh tay vò nát tờ giấy, rồi vứt vào thùng rác bên cạnh. Thấy cô đứng đờ ở gần cửa mà còn sắc mặt của còn nhợt nhạt nên Bảo Trâm đã lên tiếng, nhưng giọng của bạn lại khang khác thường ngày.
- Thanh Băng cậu… Khụ khụ… Cậu đang làm gì ở đấy đấy!?
- Bảo Trâm cậu ốm rồi…
Cô nhẹ nhàng đi đến lấy bình nước ấm của mình rồi rót nước ra, thổi hai ba lần đặt xuống bàn.
- Hôm nay cậu xin nghỉ đi.
- Không sao, không sao… Khụ khụ.
Mỹ Lệ nghe thấy tiếng ho nên cũng tỉnh giấc mà dậy, thấy Bảo Trâm mặt xanh xao nên cảm thấy hoảng loạn lo lắng mà lúng túng xoa chán rồi vội hỏi thăm bạn.
- Bảo… Bảo Trâm cậu sao thế!?
- Làm gì mà lúng túng thế!?
Bảo Trâm gạt tay Mỹ Lệ ra, vừa nói vừa thở hổn hển. Vì trong người đã khó chịu vì ốm mà bị người khác làm phiền thì càng khó chịu.
Mỹ Lệ thấy bạn nhíu mày thì vội vàng bỏ tay xuống, mặt vẫn không ngừng lo lắng.
Thanh Băng nhìn Mỹ Lệ lo lắng cho bạn mình thì cũng yên tâm, nên cô đưa cho bạn cốc nước ấm rồi mình thì vào nhà tắm vệ sinh cá nhân.
Khi cô vào nhà tắm thì Bảo Trâm mới quay sang nhìn chằm chằm vào Mỹ Lệ ánh mắt rất sắc bén. Trầm ngâm suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-khien-anh-phai-hoi-han/3402558/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.