Là anh chàng sáng nay mà cô đụng phải.
- Là em à?
Chàng trai khẽ đẩy kính. Ngửi thấy mùi thơm thơm bay thoang thoảng, anh đoán là mùi đồ ăn.
- Bây giờ mới ăn sao?
- À... Vâng! Vậy... Vậy anh ăn chưa ạ? Nếu chưa thì anh vào ăn cùng với bọn em cho vui.
- Anh ăn rồi.
Ở bên trong Bảo Trâm thấy cô đứng ngoài có chút lâu nên sợ cô yêu đương sớm liền đứng dậy ra ngoài.
- Ai vậy Băng?
- Không biết nữa!
Bảo Trâm thấy làm lạ, giờ trời cũng tối rồi còn ai đi thăm hỏi giờ này nữa. Đang nghĩ thì cô đoán ra là...
- Hở!
- Bảo Trâm.
- Anh?
Đúng là Bảo Trâm đoán đúng thật chàng trai cô gọi là anh đó là anh trai ruột của cô.
- A... Anh á?
- Ừ đây là...
- Này.
Thanh Băng nghiêng đầu khó hiểu không biết họ đang nói gì và tại sao cô có cảm giác anh trai này cũng không muốn cho cô biết.
- Anh vào đi.
- Bảo Trâm cậu lén lút sau lưng tôi vụng trộm đúng không?
- Cậu bị điên à?
- Ồ, vậy là không phải.
Anh trai kia tùy tiện chọn một chỗ rồi quay sang nhìn đồ ăn của hai người họ. Vừa nhìn vừa nhăn mặt.
- Ăn cay không tốt.
Cô nghĩ đi nghĩ lại thì anh trai này chắc chắn có quan hệ gì đó đối với Bảo Trâm cho nên anh ta mới thoải mái như vậy.
- Anh, có chuyện gì không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-khien-anh-phai-hoi-han/3402545/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.