Tôi không cần.
Cô lần đầu tiên thấy hắn xin lỗi mình nên cảm thấy khá đắc ý. Cô thầm nghĩ chắc chắn sau này cô sẽ khiến hắn phải phải xin lỗi và bám mình như lúc trước cô đã làm với hắn.
- T... Tôi thành thật xin lỗi, tôi sau làm gì liên quan đến cậu tôi sẽ nói với cậu. Nên cậu rộng lượng tha cho tôi đi.
Thanh Băng mặc kệ hắn lải nhải bên tai mình mà vẫn chú tâm vào học. Nói là chú tâm nhưng tâm hồn cô đang trên mây rồi, cô hiện tại không thể cứ thế mà chờ mọi chuyện đến với mình được. Cô đang cố nghĩ rằng xem làm thế nào để khi mình ở trường và khi đã ra trường nhưng vẫn khiến hai con người Tử Nguyệt và Tử Minh sống không bằng chết.
Đang mải mê suy nghĩ tự dưng Tử Minh, hắn ta đang tay động chân với cô, hắn cầm vào tay cô lung lay kiểu mấy nàng làm nũng với người yêu.
- Phạm Thanh Băng tôi xin lỗi mà~
Hắn vừa làm hành động vừa nói như vậy khiến cô cảm thấy sởn da gà.
- Này cậu làm gì đấy thả tôi ra.
Đang có gắng bỏ tay Tử Minh ra thì tự dưng đâu ra viên phấn ném thẳng xuống bàn cô ngồi. Biết là thầy giáo ném cô và hắn sợ hãi từ từ nhìn về hướng bục giảng.
- Hai cô cậu đang làm cái gì đấy?
Thầy hiện tại đang dậy Thanh Băng là thầy giáo toán, thầy nổi tiếng là nghiêm khắc, những học sinh trước đây mà mắc lỗi trong giờ học của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-khien-anh-phai-hoi-han/3402543/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.