Mẹ nó!
Đây là lần đầu tiên Thanh Băng chửi thề. Trước giờ cô luôn là một người ngoan ngoãn, lễ phép chưa từng nói bậy câu nào. Vậy mà giờ cô lại tự chính mình nói ra câu như vậy. Có lẽ đã đến giới hạn của cô nên cô mới tức giận như vậy.
- T... Thanh Băng cậu không sao chứ?
- Ừ!
Thanh Băng lạnh lùng nói rồi thản nhiên ngồi xuống ghế, cô nhìn Bảo Trâm đang đơ người thì kéo Bảo Trâm xuống và cười.
- Đồ ăn của tôi đâu?
- Đây.
Bảo Trâm nhanh tay đưa khay thức ăn đầy đủ món từ cơm, thịt gà, rau xanh, trứng, sườn... Cho Thanh Băng. Rồi đưa hai bàn tay của mình cầm lấy tay của Thanh Băng mặt lo lắng. Bảo Trâm lấy hết can đảm ra để hỏi Thanh Băng những chuyện hôm nay mà Bảo Trâm thắc mắc từ sáng.
- Cậu và cậu bạn trai sáng nay thêm cô bạn vừa nãy ba người có quan hệ như thế nào vậy?
Đang ăn miếng sườn ngon lành, nghe thấy câu Bảo Trâm hỏi cô dừng lại bỏ miếng sườn xuống khay, vừa nói vừa lấy khăn lau tay.
- Quen? Không tôi không quen cậu trai kia nhưng... Bạn nữ vừa nãy tôi có quen.
- Cậu với cậu ta có khúc mắc gì với nhau à?
- Làm gì có? Tôi và cậu ta là "bạn thân" ấy chứ.
- Vậy tại sao tôi cảm thấy từ bạn thân ấy toàn mùi thuốc súng ấy nhỉ.
Thanh Băng "Hừ" lạnh một tiếng rồi ăn tiếp mặc kệ sự thắc mắc của Bảo Trâm. Thấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-khien-anh-phai-hoi-han/3402536/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.