Về tới nhà, may sao vẫn còn kịp xem tập cuối cùng của bộ phim.
Khác với ý người, nam nữ chính thế mà lại không ở bên nhau.
Vị hôn phu của nữ chính kia phát hiện ra mình mắc bệnh nan y, thời gian không còn nhiều, nữ chính đành phải nói với người mình yêu: “Thực xin lỗi, em yêu anh. nhưng em không thể ích kỷ rời xa anh ấy. Hai ta hữu duyên vô phận, anh hãy quên em đi.”
Hai người hợp nhau, đáng tiếng là gặp nhau sai thời điểm, vì thế cuối cùng phải tách rời, tất cả đều là sai lầm.
Thật may sao đây chỉ là phim truyền hình.
Kết cục này vừa mới chiếu xong, đài truyền hình lại dốc sức tuyên truyền cho bộ thứ hai, lấy “đại kết cục thực sự” làm mánh khóe.
Tôi vô hạn thổn thức.
Thật tiếc rằng cuộc sống của tôi không có bộ thứ hai, tôi sắp chết, đây là kết cục cuối cùng.
Đã không phong hồi lộ chuyển, càng không xuất hồ ý liêu. (Phong hồi lộ chuyển: con đường quanh co phức tạp/Xuất hồ ý liêu: không xảy ra bất ngờ, ngoài ý muốn)
Nếu biên tập thành phim truyền hình, nhất định sẽ khiến người xem chết vì nhàm chán.
Sếp của tôi ngày càng yêu quý tôi.
Mấy ngày trước, tôi trổ hết tài năng cạnh tranh với vô số đối thủ, đánh bại quần hùng, đàm phán thành công với một công ty một mối làm ăn.
Tin tức truyền đến, các đồng sự đều trợn mắt. Bọn họ ban đầu còn chờ đợi tôi thất bại để cười trên nỗi đau của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-sap-chet-roi/1919761/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.