Tôi ra mở cửa, Kiều tứ đứng ngoài, mặc trên người một thân trắng muốt, trên mặt tràn đầy ý cười.
Nói thật, tôi chưa từng thấy qua người nào mặc đồ trắng đẹp như Kiều tứ. Nhờ điểm này, người khác so với cậu thật kém cỏi.
Tôi quay lại salon, tiếp tục xem TV.
Kiều tứ ngồi xuống bên cạnh tôi hỏi “Hình như thấy tôi cậu rất mất hứng?”
Tôi liếc cậu một cái “Để tôi hỏi vấn đề này trước, hãy nói cho tôi biết, cậu có chỗ nào đặc biệt đáng giá khiến tôi phải cao hứng?”
Kiều từ ban đầu sửng sốt, sau đó bật cười ha ha “A, Du Hảo, trước kia sao tôi lại không phát hiện miệng lưỡi cậu lợi hại như vậy nhỉ.”
Tôi nói thầm trong lòng, bởi vì trước kia tôi căn bản không hề hé cái miệng lợi hại này ra.
Thế nhưng ngoài miệng vẫn tiếp tục châm chọc cậu “Bởi vì trước kia cậu chỉ vội phát hiện nữ sinh nào cười ngọt ngào nhất, nam sinh nào tính cách tốt nhất.”
Kiều tứ cười cười không cho ý kiến, chuyển đề tài câu chuyện hỏi “Nghe nói hôm qua cậu cùng Anthony ăn tối?”
Tôi nói thật “Đúng vậy”. Tin tức truyền mau thật, không biết cậu hỏi thế để làm gì.
Cậu dò xét nhìn tôi cười hỏi tiếp “Vậy cậu cảm thấy Anthony thế nào?”
Cái gì thế nào?
Tôi cảm thấy Anthony như một tên đại ngốc vô lo vô ưu! Chẳng nhẽ phải nói ra như vậy sao? Kẻ ngốc không phải là tôi.
Tôi không trực tiếp trả lời cậu mà hỏi lại “Anthony thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-sap-chet-roi/1919758/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.