La Cường đương nhiên không ngu đến mức ra tay với Đàm Long trước mắt bao nhiêu người. Hắn có một số con đường tắt để làm việc riêng cho mình, toilet, nhà tắm, hoặc là lúc làm việc bên ngoài, nơi nơi đều là cơ hội. Hắn chỉ cần chờ đợi một thời cơ.
Chỉ tiếc, thời cơ không chờ hắn. La Cường có thế nào cũng không ngờ được, hắn chưa kịp ra tay, Đàm thiếu gia đã đánh đòn phủ đầu, ra tay trước.
Giữa trưa ngày hôm sau, vẻ ngoài trông vẫn như là một ngày cực kì bình thường yên ổn, sau khi phạm nhân khu nhà giam số 3 tan tầm thì đến căng tin ăn cơm.
Lớp quản lý khoan hồng ngồi ở phía đông căng tin ăn cơm, mấy lớp quản lý nghiêm tập trung ăn ở một góc nhỏ phía tây, còn vài tên mới tới thì bị quản giáo theo dõi sát sao. La Cường nhận được một muỗng xương sườn kho tàu, ngửi được mùi tương nồng đậm, lúc đi ngang qua cái bàn của đại đội 2, liếc thấy một đôi mắt ửng đỏ đầy oán độc trong đám người……
Chẳng biết ngày đó bắt đầu như thế nào, người bên đại đội số 2 xảy ra lục đục với huấn luyện viên béo mới tới, đấu võ miệng mấy câu. Đàm Long duỗi chân đạp ngã một phạm nhân lớn tuổi ở đại đội 2, làm cho ông lão đáng thương kia cả người lẫn cơm ngã nhào xuống đất. Ông lão phạm nhân kia vốn là phạm nhân già yếu bệnh tật được nhận đãi ngộ tốt trong nhà giam, một bàn tay cử động không thuận tiện lắm, lưng còng, cuộn trên mặt đất nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-pham/1801668/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.