Vừa nghe nói La Cường bị võ cảnh bắt, Thiệu Quân liền nóng nảy, đã nghĩ muốn quay về đường cũ chặn đội võ cảnh kia lại.
Đồng sự khuyên can mãi mới ngăn lại được: “Thiếu gia, ngài bị sao vậy? Gấp gáp như thế làm gì chứ?”
“Nếu như phạm nhân kia không vượt ngục, bị oan uổng, quay về điều tra một chút không phải là rõ ràng rồi sao?”
Thiệu Quân ăn mặc như thế, vốn đã rất gây chú ý, dễ bị người ta đàm tiếu. Hắn kiềm chế tâm trạng xúc động, trước hết đi về đổi một thân quần áo, tắm cũng không kịp cọ, vội vàng gấp rút rửa sạch mặt và tóc cho đủ để gặp được người, rồi lại chạy đến.
Thật ra là hắn lo lắng cho tên La Cường kia, tính tình táo bạo ác liệt như thế, nhỡ mở miệng một hai câu không hợp, muốn phản kháng, lại bị đám võ cảnh đánh đập. Trong tay võ cảnh có súng, chuyện đi bắt tội phạm bỏ trốn rồi đả thương người thậm chí hạ gục tại trận, trước đây không phải chưa từng xảy ra.
Động tĩnh chuyện này gây ra không nhỏ, giam khu trưởng và chỉ đạo viên giữ một mình Thiệu tam gia ở trong văn phòng, tự mình tra hỏi.
Thiệu Quân thật sự ảo não vì đêm qua đã quên thông đồng khẩu cung với La Cường, lúc này đối đáp không kịp, còn không biết tên khốn kia nói như thế nào trước mặt lãnh đạo.
Thiệu Quân một mực khẳng định, ngày hôm qua là vì nghe nói ở mỏ đá có người nổ chết, nên mới đột nhiên ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-pham-han-phi/2359500/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.