Trên đường cao tốc trở về thành phố, Thiệu tam gia mở cửa kính xe phóng như bay cả một đoạn đường, gió nóng thổi vù vù bên tai.
Thiệu Quân đối với La Cường, sự bao dung và sức nhẫn nại đối với một người, đã muốn đi tới cực hạn, gần như sắp bùng nổ.
Sau khi sự việc xảy ra trở lại phòng giám sát, hắn nhịn không được, lại lần nữa nhìn vào camera trong phòng ban bảy, xem xong thì càng cảm thấy bản thân quả thực có bệnh, hoàn toàn là tự ngược tìm đánh, đúng là đồ ngốc nhất trên đời!
Lúc ấy hắn không thấy được hiện trường, thế nhưng hệ thống giám sát đã ghi lại, Hồ Nham ôm cổ La Cường, một bàn tay thò đến dưới khố La Cường. Quần lót của La Cường vốn đã tuột xuống dưới, dương vật hùng tráng sung mãn ngập tràn màn hình, dục hỏa tận trời, Hồ Nham đưa tay cầm lên, chậm rãi triệt động……
Về phần sau đó, hai người đang rối loạn một trận thì La Cường đột nhiên giơ chân đá người là vì nguyên nhân gì, Thiệu Quân đã muốn lười truy cứu kỹ càng, lắc lư trong đầu hắn toàn là hình ảnh bàn tay Hồ Nham, nắm điểu của La Cường.
Lại nói vốn dĩ Thiệu Quân, cũng không thật sự hiểu rõ được cảm tình của bản thân, Hắn và La Cường, một quản giáo, một phạm nhân, hai người còn có thể thế nào?
Kỳ thật căn bản cũng chẳng thể thế nào cả, ngay cả “hiện tại” nên làm cái gì hắn cũng không biết, càng không cần nói đến “tương lai”, thật là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-pham-han-phi/2359486/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.