Thiệu Quân ôm đồ ăn vặt trước ngực, miệng ngậm một miếng cổ vịt, nhai nhai thưởng thức cái vị cay cay kia, rảo từng bước về phía phòng giám sát.
Vừa nhấc đầu, trong màn hình liền phóng đại một bóng người lõa thể run run, họng súng đỏ thẫm nhỏ nước đối diện với camera, Thiệu Quân suýt chút nữa thì nuốt chửng luôn cả miếng cổ vịt trong miệng.
“Khụ, khụ!……”
Thiệu Quân kịch liệt ho khan, ngũ quan nhăn thành một cái bánh bao, bột ớt sặc vào khí quản của hắn.
Mấu chốt là, trong phòng giám sát này không phải chỉ có một mình hắn, còn có đồng sự của hắn đang ngồi. Mặt Thiệu Quân đỏ bừng lên, chỉ có thể dùng tiếng ho khan điên cuồng để che giấu chân tướng mặt đỏ tai hồng cả người bốc hỏa của hắn.
“Thật mẹ nó thiếu thao, cuối tuần không cho ăn thịt nướng nữa, chỉ được ăn đậu với rong biển thôi!”
Thiệu Quân thấp giọng than thở, đè ép ngọn lửa dưới đáy lòng, kỳ thật hắn thấy bản thân cũng cần ăn mấy bữa đậu nha rong biển nữa.
“Chẳng qua, hình như có hơi kỳ cục, lão Vương vẫn vùi đầu xem báo ở đó, cũng không nói với y một câu.”
Điền Chính Nghĩa cũng rướn cổ lên xem màn hình.
“Phải đó, rất kỳ cục! Về sau phải quản chặt cái tên này vào!!!” Bụng Thiệu Quân cuồn cuộn thiêu đốt, tim cũng sắp bật ra ngoài, nghiến răng nghiến lợi.
“Ai? Hồ Nham ban các cậu hiện giờ có chủ chưa? Người bạn lúc trước của hắn không phải đã ra ngoài rồi hả, hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-pham-han-phi/2359475/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.