Tô Du đến không sớm lắm, rau đã được dỡ xuống. Cô cùng những người khác nhặt rau, rửa rau. Làm xong còn sớm mới đến trưa, nhưng bếp sau đã bắt đầu nấu cơm rồi.
“Tô Du, cô ra bếp sau nhóm lửa đi, tôi sẽ rửa chậu.” Một người phụ nữ đeo khăn trên cổ bước ra gọi cô.
“Không đi, việc của bà thì bà không tự làm, nhà máy thuê bà về ăn không ngồi rồi làm gì? Tự nghỉ việc sớm đi, đừng lãng phí vị trí và tiền lương của nhà nước.”
Mỗi bước mỗi xa
“Ôi, có chí khí rồi đấy, nếm được mùi ngọt của việc gây rối rồi hả? Tiếc là tôi không phải đàn ông, không ăn cái kiểu cách này của cô, nhóm lửa vốn là việc của cô, là do mấy ngày nay cô không đến tôi mới giúp cô, bây giờ cô đến rồi thì mau nhận lại đi, như trước kia ấy, làm việc chăm chỉ vào, ít nói thôi.”
“Trước khi lập quốc, địa chủ chính là áp bức dân chúng như vậy đó, ruộng đất là của người khác trồng, bọn họ còn ở giữa thu địa tô. Trước đây tôi cũng vậy, bị ép làm việc của người khác, nhưng tiền lương tăng thêm lại không đến tay tôi, tôi nhớ người được tuyển vào làm thợ nhóm lửa mỗi tháng là chín đồng, đi, bà đi cùng tôi đến văn phòng lãnh đạo hỏi xem. Lương của bà có phải chín đồng không, có phải được tuyển vào vị trí thợ nhóm lửa không? Hãy để lãnh đạo điều tra kỹ xem, cái tác phong ‘bà địa chủ’ của bà học từ đâu mà ra.”
Tô Du vứt miếng xơ mướp dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thap-nien-70-trong-cay-nuoi-con/4912576/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.