Chương trước
Chương sau

Khu vực giữa võ đài.  
Vương Phú Quý đứng trong góc nhỏ, trong tay cầm cái kèn xô-na, dáng vẻ cầm kèn cực kỳ điêu luyện.  

Chỉ cần có người bị đánh rơi xuống võ đài, là anh ấy đầu tiên sẽ thổi ngay khúc Đại xuất tấn*  
*Đại xuất tấn: Khúc nhạc thổi cho đám tang.  

m thanh du dương của kèn xô-na, vang lên bốn phía, lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người.  
Vốn dĩ người xem dưới khán đài, đang chuẩn bị nhìn vào Thạch Cửu Thiên và Tây Môn Hổ Tiếu ở phía bên phải cuộc thi, quyết đấu chắc sẽ rất đặc sắc.  
Có điều, khi nghe được tiếng kèn xô-na, xoạt xoạt xoạt, ánh mắt mọi người đều nhìn ở giữa võ đài.  
Không chỉ có người xem, thậm chí đến 10 tên trọng tài đang ngồi phía trên cũng đều nhìn lại.  
"Ha ha, tên nhóc này thật hài hước quá đi, người khác đánh nhau còn cậu ta thổi kèn xô-na."  
"Trăm loại nhạc cụ, kèn xô-na là vua, hôm nay cuối cùng cũng nghe được."  
"Anh ta đang thổi khúc gì vậy, bi thương như thế, hình như còn có chút quen tai."  
"Tất nhiên là quen tai rồi, mặc dù tôi không biết tên khúc này, nhưng khi có tang lễ, khúc này liên tục phát ra, ha ha, linh hồn kèn xô-na, chỉ đưa người hữu duyên thôi nha."  
"Tên nhóc này không sợ bị đánh à, người khác bị đánh rớt xuống, cậu ta liền thổi kèn, ý là muốn tiễn người ta khỏi thế giới này sao?"  
...  
Giờ phút này.  
Mấy người dự thi bị đánh rớt xuống võ đài, toàn bộ thẹn quá hóa giận, tức hổn hển muốn xông lên để dạy dỗ Vương Phú Quý.  
"Thật ngu ngốc quá, ông đây đã bị loại rồi, cmn lại còn thổi Đại xuất tấn, cười trên nỗi đau của người khác phải không, ông đây không đánh chết mày không được mà!"  
"Cmn, mặc dù chúng ta năng lực không bằng người khác, nhưng cũng không phải để cho một kẻ rác rưởi cảnh giới tông sư nhà nó có thể khiêu khích được, đi chết đi!"  
"Cái đồ bỏ đi thế này cũng dám lên võ đài hay sao, phân cùng một nhóm với cái loại người như nó, quả thực là sỉ nhục chúng ta mà, các anh em, xông lên võ đài đánh bay cậu ta đi!"  
Những người dự thi vị Vương Phú Quý thổi khúc Đại xuất thần, ai nấy cũng đều tỏ ra bức xúc, đồng thời ra tay muốn dạy dỗ Vương Phú Quý.  
"Trong lúc thi đấu, ai dám lỗ mãng chứ?"  
Nhưng vào lúc này, hai trọng tài tại hiện trường ra tay, nhẹ nhõm đánh lui tất cả những người đã thất bại muốn xông lên võ đài, trong đó một lão đạo dĩ uy hiếp nói: "Nếu còn hành động thiếu suy nghĩ nữa, tự ghánh lấy hậu quả đi!"  
Hai trọng tài hiện trường này, đều là Thần tông hậu kỳ, người dự thi bị đánh rơi từ trên võ đài, đều không dám làm loạn nữa.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.