Vừa nói xong, người đàn ông này không ngừng ra tay, chân khí tràn ngập trong lòng bàn tay, nhanh chóng lao tới Vương Dã.
Hình như cùng lúc đó, trên lôi đài ít nhất có hơn hai mươi người, không hẹn mà cùng lao đến, mỗi người đều ngưng tụ công lực mạnh nhất của bản thân.
Lần này.
Vương Dã không nói một lời nào, liếc mắt nhìn một cái rồi xong tới đám đối thủ, đứng yên tại chỗ căn bản không muốn xuất thủ.
Sau một lúc, bọn chúng đã bị giết ngay ở trước mặt Vương Dã, chính đúng lúc này, trên người Vương Dã phát ra một luồng ánh sáng chói mắt. t
Ầm!
Ánh sáng chói đi kèm với một tiếng động lớn, khiến người dưới khán đài không mở được mắt, không biết trên lôi đài xảy ra chuyện gì.
Trong chớp mắt, ánh sáng ấy đã biến mất.
Mọi người đều chuyển ánh mắt nhìn sang bên đó, kết quả trong nháy mắt liền trợn tròn mắt..
Lúc này, trên lôi đài, vậy mà chỉ có mỗi Vương Dã.
Còn những người dự thi khác, toàn bộ đều bị đánh ngã xuống lôi đài, không còn một mống nào!
“Đám rác rưởi.”
“Rác rưởi, cũng chỉ là rác rưởi thôi, căn bản là tôi không có hứng thú, thôi về ngủ đây.”
Giải quyết xong tất cả mọi người, Vương Dã lại ngáp một cái, hai tay để ở trong áo đạo sĩ, như chưa tỉnh ngủ, từng bước chậm rãi đi xuống lôi đài.
“Bảng đua thứ nhất, Vương Dã thắng!” Trọng tại hiện trường nở nụ cười tuyên bố.
“Thắng sao? Đây là thắng à?”
“Không hổ danh là đạo trưởng Vương Dã, danh bất hư truyền nha!”
“Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/299421/chuong-1079.html