Chương trước
Chương sau
Cậu ấy cảm nhận được điện chủ rất mạnh, trong lòng cậu ấy vô cùng phấn khích, Dược Vương điện cuối cùng cũng không cần nhìn sắc mặt của người khác, có thể đứng vững rồi!  
“Cha ơi.”  

Đúng lúc này, Tô Du Du với mái tóc rối bù, xoa đôi mắt vẫn còn lim dim ngái ngủ đi ra từ trong phòng.  
“Con gái bảo bối, sao con không ngủ thêm một lát nữa?” Tô Thương trực tiếp bế  Tô Du Du lên, yêu chiều cười nói.  

“Con không muốn.”  
Tô Du Du thần bí cười nói: “Trời sáng rồi, hôm nay con muốn cho cha một ngạc nhiên.”  
“Du Du, hôm qua con đã nhắc đến rồi, rốt cuộc ngạc nhiên kia là cái gì, bây giờ con có thể nói không?” Tô Thương ôn nhu hỏi.  
“Không được, đợi chút nữa cha sẽ biết thôi.” Tô Du Du không chịu nói.  
“Con bé này, còn học được chiêu thừa nước đục thả câu.”  
Tô Thương giơ tay xoa sống mũi cao thẳng của con gái, lộ ra một nụ cười cưng chiều.  
“Tô đại thiếu gia, cậu nhanh lên đi, hơn tám giờ rồi, tôi nghe nói trận đấu đầu tiên của Bách Tông sẽ bắt đầu lúc chín giờ.”  
Lúc này, Vương Phú Quý đi ra từ trong, vội vàng thúc giục: “Chúng ta ở xa chạy đến, nếu như bởi vì đến trễ mà bị loại thì thật là mất mặt.”  
“Ha ha.”  
Tô Thương khẽ cười, sau đó ánh mắt của anh rơi trên người Vương Phú Quý, anh lập tức kinh ngạc: “Mẹ kiếp, Vương đại thiếu gia, cậu đã đến Luyện Khí tầng chín rồi!”  
“Đúng vậy.”  
Vương Phú Quý oán giận nói: “Tầng chín thật khó, mẹ kiếp, ông đây khổ sở tu luyện suốt một đêm, vừa mới đột phá lên được.”  
?  
Mẹ kiếp!  
Cậu ấy chỉ một đêm mà đã đột phát được, bây giờ còn oán giận, đây không phải là đang đả kích người ta sao?  
“Cậu không hổ là Thái Ly kiếm thể, tốc độ tu luyện không thể không phục mà.” Tô Thương cười khổ.  
Vương Phú Quý có thể chất đặc thù, cho dù ở Huyền Thiên tiên vực thì cũng thuộc về sự tồn tại đỉnh cao.  
Với tư chất của cậu ấy, Luyện Khí tầng tám tu luyện một đêm ở Huyền Thiên tiên vực rồi đột phá lên Trúc Cơ cũng không tính là vấn đề.  
Mặc dù linh khí trên địa cầu mỏng manh, nhưng Vương Phú Quý lại sở hữu một cánh tay thượng cổ.  
Bên trong cánh tay kia chứa một lượng linh khí lớn, cho nên Vương Phú Quý mới dễ dàng lên cấp.  
“Tô đại thiếu gia, bây giờ tôi rất mạnh đấy! Nếu như tôi gặp phải Thần Tông sơ kỳ thì tôi có thể giết được hay không?” Lúc này, Vương Phú Quý hưng phấn hỏi.  
“Không hề khó khăn.”  
Tô Thương nghiêm túc suy nghĩ, sau đó anh nói: “Khó khăn không lớn, công pháp tu luyện của cậu là Bát Cửu Thiên Công, cậu còn nắm giữ kiếm thuật Luân Hồi.” 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.