Chương trước
Chương sau
“Đúng vậy.” Tô Thần Binh khách sao trả lời.  
“Được, tốt, đã như vậy thì bà già này sẽ đến núi Võ Đang xem, hơn hai mươi năm trước, tôi có thể bảo vệ cậu toàn vẹn  trở ra từ đại hội võ thuật trăm tông phái, bây giờ, tôi cũng có thể bảo vệ tốt con trai của cậu!”  

Dứt lời, bóng dáng của dì Phù ngay lập tức biến mất, chỉ để lại Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh trố mắt nhìn nhau…
Thời gian trôi qua rất nhanh.  

Bất tri bất giác đã đến ngày hôm sau.  
Buổi sáng.  
Sáng sớm, Tô Thương đã nhận được điện thoại của Trương Trọng Ngu.  
“Điện chủ, thuộc hạ đã tiêu diệt toàn bộ các thế lực nhất đẳng đã liên hợp lại gây áp lực lên Dược Vương điện.”  
Trong điện thoại, Trương Trọng Ngu một mực lễ phép nói: “Bây giờ thuộc hạ sẽ đến cổ trấn Võ Đang, ngài đang ở đâu, thuộc hạ sẽ đến tìm ngài để nói chuyện chi tiết về đại hội võ thuật trăm tông phái.”  
“Tôi ở khách sạn Thái Sơn, cậu đến đấy đi!” Tô Thương gật đầu, đồng thời anh nói ra số phòng.  
“Vâng.”  
Sau đó, Trương Trọng Ngu cúp điện thoại.  
Không lâu sau, Trương Trọng Ngu đã đến khách sạn Thái Sơn.  
Tô Thương sợ làm phiền đến con gái, cho nên anh đã ra ngoài để nói chuyện với Trương Trọng Ngu.  
“Thuộc hạ trình diện điện chủ.” Trương Trọng Ngu nhìn thấy Tô Thương, cậu ấy cung kính hành lễ.  
“Cậu không cần phải khách khí.”  
Tô Thương khẽ nâng tay, sau đó anh hỏi: “Những thế lực nhất đẳng kia là do gia tộc Tây Môn sai khiến sao?”  
“Cậu thanh trừ những thế lực kia, gia tộc Tây Môn sẽ biết được tin đầu tiên, bọn họ đã phản ứng như thế nào?”  
“Đương nhiên là bọn họ vô cùng tức giận.”  
Trương Trọng Ngu cười nói: “Nhưng mà, dù sao chuyện này cũng không thể phơi bày ra bên ngoài ánh sáng, mặc dù gia tộc Tây Môn rất tức giận thì bọn họ cũng không dám thể hiện ra bên ngoài, bọn họ kiêng kỵ ba thế lực lớn là vùng núi tế trời, vùng núi giữa núi và biển và vùng núi nơi thâm sâu vân vụ.”  
“Hơn nữa, hôm nay là đại hội võ thuật trăm tông phái, sau khi đại hội võ thuật trăm tông phái thì vẫn còn có những danh sơn tiếp tục khiêu chiến.”  
Trương Trọng Ngu nói tiếp: “Cho nên, gia tộc Tây Môn vẫn chưa có hành động gì, nhưng mà sau chuyến đi đến Võ Đang này, có thể bọn họ sẽ tìm mọi cách để đối phó với Dược Vương điện chúng ta.”  
“Ừm.”  
Tô Thương gật đầu, sau đó anh cười nói: “Yên tâm đi, bọn họ không có cơ hội đó đâu.”  
“Sau khi rời khỏi Võ Đang, tôi sẽ đến Thái Sơn trước, sau đó huyết tẩy Côn Luân, báo thù cho mối thù diệt môn của nhà họ Tô!”  
Trương Trọng Ngu nghe anh nói như vậy thì vô cùng kích động, vẻ mặt cũng hưng phấn lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.