Chương trước
Chương sau

“Tuyết Nhi, trong giới luyện võ, có cao thủ của cảnh giới võ thần lục địa không?” Lúc này, Tô Thương hỏi.  
“Khả năng là có đấy!”  

Thiên Sơn Tuyết nói: “Thạch Hạo Hãn của vùng núi tế trời, ông lão ở núi Lao Sơn của vùng đất giữa núi và biển, lão Độc Vật của vùng thâm sâu vân vụ, lão môn chủ của núi Võ Đang, ông chủ đang kế nhiệm bây giờ của dòng họ Tây Môn…”   

“Trong giới luyện võ, các nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy của các ngọn núi lớn, đều là những trụ cột rất mạnh luôn đó.”  
“Những người kia, rất nhiều năm rồi không giao đấu, nên không ai có thể biết rõ thực lực của bọn họ cả.”   
Thiên Sơn Tuyết tiếp tục nói: “Nhưng, những năm gần đây, có người nhìn thấy trên núi Thái Sơn, có một người toát ra hào quang màu vàng, một cái tay có thể nâng một ngọn núi nhỏ, nghe nói người toát ra hào quang kia, rất giống với sơn chủ Thạch Hạo Hãn của núi Thái Sơn.”   
“Vùng đất giữa núi và biển cũng có một truyền thuyết như vậy, có người nhìn thấy một ông già mặc áo đạo sĩ, điều khiển làn sóng, ngự sóng mà đi, khua tay một cái, nhấc khoát tay, liền có thể dấy lên sóng lớn cuồn cuộn, thậm chí còn che khuất được mặt trời, tuy không thấy rõ hình dáng của ông lão mặc đồ đạo sĩ kia ra sao, nhưng bóng người đó, hình như là ông lão của Lao sơn.”   
“Còn về vùng đất thâm sâu vân vụ thì càng khoa trương hơn, nghe đồn Lão Độc Vật của vùng núi thâm sâu vân vụ, có thể hồi xuân lại, sau khi luân hồi qua chín lần, liền có thể một chân bước vào cảnh giới võ thần lục địa!”   
Thiên Sơn Tuyết thuộc nắm rõ trong lòng bàn tay, tiếp tục nói: "Tóm lại, giới luyện võ không đơn giản như anh nghĩ đâu, cảnh giới võ thần bên trên của thần tông, mới là cảnh giới luyện võ mạnh nhất.”   
“Ha ha, như vậy mới thú vị chứ.”   
Tô Thương khẽ cười một tiếng, không lo lắng chút nào về sự an toàn của mình.  
Nếu Thục Phân đã nói, có thể đối phó được với cảnh giới này, thì nhất định sẽ làm được.”   
Nhưng, anh ấy lại muốn kiểm tra kĩ hệ thống của giới luyện võ một lần nữa, không ngờ rằng trong giới luyện võ, còn có thể tu luyện đến mức độn trời đất cộng hưởng lại với nhau, đúng là khoa trương quá rồi đấy.  
Nhưng suy nghĩ kỹ một chút thì cũng có thể hiểu được, trái đất bước vào thời đại mới cũng được một ngàn năm rồi.   
Sau khi chiến sĩ luyện khí trước thời Trần biến mất, trái đất bắt đầu tu luyện võ thuật, cứ thế cho đến bây giờ, khó tránh khỏi có thế hệ người tài xuất sắc, không ngừng đánh bại trụ cột lớn mạnh của giới luyện võ.   
Bất kể một loại hệ thống nào, nếu tu luyện được tới đỉnh cao, thì đều là đáng kính nể.  
“Đúng rồi.”  
Lúc này, Tô Thương cười nói: “Tuyết Nhi, ở những nơi khác có thể em không biết rõ, nhưng ở núi Cửu Phong chắc chắn là em sẽ biết, dù sao em cũng là minh chủ Cửu Môn mà, núi Phong Sơn bọn em, có cao thủ võ thần nào không vậy?”   
“Cái này em cũng không biết.”  
Thiên Sơn Tuyết khẽ cười một tiếng, nói như này: “Ở Núi Cửu Phong người mạnh nhất là ông nội Thiên Niên Sát của em, ông ấy may mắn từng gặp tiền bối Tô Vô Kỵ, hơn nữa còn có được sự chỉ điểm của tiền bối Tô Vô Kỵ nữa.”   
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.