Chương trước
Chương sau
Thiên Sơn Tuyết nhắc nhở: “Tô Thương, các tông phái lớn đều ngấp nghé vị trí minh chủ, cho nên cũng không bỏ cuộc, theo tôi được biết, trong đó không thiếu thần tông, nói không chừng sẽ có thần tông trung kỳ, hậu kỳ, anh phải cẩn thận đó.”  

“Anh hiểu rồi.”  
Trong lòng Tô Thương đã có một sự hiểu biết nhất định về đại hội võ thuật trăm phái, anh ấy tin rằng bản thân nhất định có thể đi đến cuối cùng.   

Nhưng.   
Anh ấy liền nghĩ tới một chuyện, cách đây không lâu, Thục Phân có nhắc đến Đoan Mộc Lưu, nói bên trong cơ thể Đoan Mộc Lưu có một tia sức mạnh siêu việt của thần tông.”   
Lúc đó Tô Thương liền sinh ra tính tò mò, lúc này nhìn sang phía Thiên Sơn Tuyết, hỏi: “Tuyết Nhi, bây giờ em là cảnh giới gì vậy?”   
“Thần tông... Đỉnh phong.” Thiên Sơn Tuyết thành thật nói, biểu cảm có chút tự kiêu.  
“Mạnh như vậy à.”  
Tô Thương tuy đã đoán được từ lâu, nhưng khi nghe chính miệng Thiên Sơn Tuyết nói ra, thì vẫn có chút ngạc nhiên, liền nghi ngờ nói: “Năm nay em hơn hai mươi tuổi, nhưng sao cảnh giới lại cao như vậy?”   
“Đây là một loại bí thuật của núi Cửu Phong, nói ra thì hơi phức tạp, tóm lại, em có được thực lực như ngày hôm nay, thì nội bộ của núi Cửu Phong đã phải hi sinh rất là nhiều.”   
Nhắc đến chuyện này, biểu cảm của Thiên Sơn Tuyết thoáng có chút tĩnh lặng, nhưng rất nhanh ánh mắt cô ta liền kiên định lại.   
Khi cô ta nhớ ra trách nhiệm của mình, đó chính là hóa giải sự nguy hiểm sắp tới của núi Cửu Phong!  
Năng lực càng cao, thì trách nhiệm lại càng lớn, nhất định sẽ không làm hổ thẹn với thực lực của bản thân, không hổ thẹn với những người đã chết vì mình!  
Tô Thương thấy Thiên Sơn Tuyết không đồng ý nói cụ thể câu chuyện, thì không có hỏi tới chuyện này nữa, mà đi thẳng vào chủ đề luôn: “Tuyết Nhi, anh muốn biết,trên thần tông, còn có cảnh giới nào khác hay không?”   
“Cái này…”  
Thiên Sơn Tuyết trầm mặc vài giây, sau đó gật đầu nghiêm túc nói: “Có!”  
“Trên thần tông, còn có một cảnh giới nữa, tên là võ thần lục địa.”    
Nét mặt Thiên Sơn Tuyết nghiêm túc nói: “Người luyện võ và người tu chân khác nhau, người luyện võ không quan tâm tu luyện cảnh giới cao bao nhiêu, cũng không có tư cách đi đến Tinh không cổ lộ, để rời khỏi trái đất.”   
“Nhưng rất ít người luyện võ, dùng võ thông thần, và thực lực của bản thân, có thể khiến trái đất vỡ vụn ra, có thể khiến nước sông cuồn cuộn, khiến trái đất này chấn động luôn, đây là võ thần.”  
Thiên Sơn Tuyết nói tiếp: “Nhưng vì cao thủ võ thần, cũng không có cách nào phá vỡ được không trung, để rời khỏi trái đất này, bởi vậy được gọi là lục địa võ thần.”  
“Bên trong hệ thống luyện võ, trên thần tông, chính là cảnh giới võ thần lục địa!”   
Thiên Sơn Tuyết thành thật nói: “Thực lực của võ thần lục địa, cũng không kém hơn người tu chân ở cảnh giới trúc cơ là bao, cụ thể ai mạnh ai yếu, em cũng không rõ lắm.”  
“Võ thuật lục địa sao?”  
Tô Thương gật đầu, xem ra Đoan Mộc Lưu, cũng đã gần chạm đến cảnh giới này rồi.”  
Chỉ là, ông ta còn chưa thực sự đặt chân đến cảnh giới đó, thì đã bị Tô Thương bẫy chết rồi, nói ra thì rất buồn.  
Đương nhiên, Đoan Mộc Lưu, chỉ là mới chạm đến một chút thôi, ông ta không còn sống được bao lâu nữa, chắc chắn sẽ không có cách nào thực sự đặt chân đến võ thần lục địa được.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.