Chương trước
Chương sau
"Ngại quá, thú cưng nhà tôi lén chạy ra ngoài đi độ kiếp, làm phiền đến mọi người rồi."  
"Đánh rắm, tôi chính là con hồ ly trắng đó đây, tôi đã chiếm dụng nguồn tài nguyên khổng lồ của mọi người, lãng phí lưu lượng của mọi người, tôi xin lỗi mọi người nhé."  

...  
Mười mấy phút qua đi, trên mạng hoàn toàn bùng nổ rồi, đặc biệt là chủ đề nóng hổi về tầng sấm sét thần bí xuất hiện ở Giang Bắc trên diễn đàn tik tok, nhanh chóng trở thành chủ đề hot nhất, thu hút rất nhiều dân mạng lên xem.  

Lúc này.  
Ở biệt thự ven sông.  
Tô Thương nhìn con hồ ly chín đuôi ở giữa tầng sấm sét, anh hoàn toàn không hề lo lắng, khẽ cười nói: "Không hổ là cửu vĩ hồ sắp tuyệt chủng, thế mà có thể ở tình huống chưa chuẩn bị gì, chỉ dựa vào sức mạnh của thân xác mà vẫn đối chọi lại được với lôi kiếp."  
"Dựa vào tình hình của Thục Phân lúc này, xem ra nó chẳng có trở ngại gì lớn nữa, chắc chắn có thể ứng phó qua được."  
Tô Thương đoán rằng: "Không quá năm phút, tầng sấm sét sẽ tan biến hết, Thục Phân nói sau khi độ kiếp xong thì nó sẽ hóa thành hình người, không biết nó sẽ biến thành bộ dạng gì nhỉ?"  
Tô Thương vô cùng hứng thú nhìn lên bầu trời, ánh mắt tràn đầy nỗi mong chờ.  
Ở trên bầu trời Giang Bắc phát sinh ra chuyện dị thường, không chỉ kinh động đến những người dân bình thường, mà các tông phái lớn trong giới luyện võ cũng đã nhận được tin tức.  
Thái Sơn, vùng đất tế trời!  
Thạch Hạo Hãn đang đứng trên đỉnh núi Thái Sơn, ánh mắt nhìn về phía xa, chăm chú nhìn về hướng Giang Bắc, sắc mặt vô cùng nặng nề.  
"Đó chính là lôi kiếp sao..."  
Thạch Hạo Hãn lẩm bẩm nói: "Đã bao nhiêu năm rồi, trái đất lại có người tu chân rồi sao."  
"Từ sau khi Tô Vô Kỵ biến mất, mình cũng chưa từng nghe thấy lôi kiếp xuất hiện ở trên thế gian này nữa, e rằng giới luyện võ sắp không được yên bình nữa rồi."  
Bên cạnh Thạch Hạo Hãn, là một người đẹp trai, cao to, tuấn tú, tầm khoảng hai, ba mươi tuổi, mắt tinh mày kiếm, phong thái xuất phàm.  
Anh ta chính là cháu trai của Thạch Hạo Hãn, Thạch Cửu Thiên, cha của anh ta chính là đứa con thứ hai của Thạch Hạo Hãn.  
"Ông nội."  
Lúc này, Thạch Cửu Thiên không nhịn được liền hỏi: "Chuyện của Tô Vô Kỵ rốt cuộc là thật hay giả vậy, cháu nghe nói rất nhiều lần rồi, nhưng cháu không tin trên đời lại có người tu chân thật."  
"Đương nhiên là thật rồi, ông nội đã từng chính mình trải qua rồi, thời đại đó, là thời đại của Tô Vô Kỵ, đây là những kí ức mà không ai có thể quên đi được."  
Nhắc đến Tô Vô Kỵ, mặt mũi Thạch Hạo Hãn tràn đầy vẻ kính sợ, sau đó lại nói: "Cửu Thiên, về việc này, cháu đừng suy nghĩ nhiều, người tu chân mặc dù rất mạnh nhưng không có cách gì để ở lại thế giới này cả, một khi đặt chân đến một cảnh giới nào đó, thì sẽ bị những hiện tượng kỳ lạ xuất hiện, trừ phi thông qua con đường cổ xưa thoát ly ra khỏi trái đất, nếu không thì cũng không sống lâu được, do đó đối với chúng ta không có ảnh hưởng lớn gì."  
"Chuyện gấp bây giờ chính là chuẩn bị cho đại hội võ thuật trăm môn phái sắp tới."  
Thạch Hạo Hãn nghiêm mặt nói: "Vùng đất tế trời của chúng ta, là dẫn đầu của giới luyện võ, danh hiệu đệ nhất của đại hội võ thuật trăm môn phái phải thuộc về núi Thái Sơn!"  
"Vâng!" 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.