Chương trước
Chương sau
"Cái gì, đây là..."  
<
Hứa Sơn Cư nghe vậy, toàn bộ khuôn mặt đầy vẻ chấn động, không thể tin được mà nói: "Cậu chủ, ngày đó cậu đánh bại tôi, bằng chính thực lực của cậu, nhưng tôi có thể cảm nhận được, thực lực của cậu cũng không cao hơn tôi quá nhiều."  

"Mà Thiên Tông và địa tông đỉnh phong, khoảng cách ở giữa là cách biệt quá lớn, sao cậu có thể loại bỏ được Đoản Tứ Hải chứ." Sau khi kịp phản ứng, Hứa Sơn Cư lộ ra một nụ cười khổ, cũng không tin chuyện này.  
"Ha ha."  
Tô Thương nghe vậy, đầu tiên là cười to, sau đó đột nhiên phóng ra một luồng uy thế kinh khủng, trong nháy mắt dồn ép Hứa Sơn Cư.  
Cậu!  
Luồng khí tức này, dũng mãnh đáng sợ, mọi thứ bày biện trong phòng đều đang bị làm cho rung chuyển.  
"Uy...Uy thế mạnh quá!"  
Hứa Sơn Cư giật nảy cả mình, dưới luồng khí tức này, cơ thể không khống chế được mà uốn lượn, cuối cùng bay nhảy rồi quỳ dưới đất, bộ dạng ông ấy thấp thỏm lo âu nói: "Thuộc hạ sai rồi, thuộc hạ không nên nghi ngờ cậu chủ, xin cậu chủ thu hồi khí tức lại."  
Lúc trước, là thời điểm Tô Thương ở mức luyện khí tầng thứ bảy, thì có thể đánh bại Hứa Sơn Cư ở cảnh giới địa tông điền phong rồi.  
Bây giờ, Tô Thương thành công đặt lên đến luyện khí tầng thứ tám, khí tức mạnh mẽ không chỉ gấp đôi, có thể đánh nhau với thiên tông sơ kỳ, tất nhiên có thể nhẹ nhàng ép Hứa Sơn Cư rồi.  
"Ừm."  
Tô Thương thu hồi uy thế của mình, khẽ cười nhẹ nói: "Hứa Sơn Cư, bây giờ đã tin tôi có năng lực giết chết Đoàn Tứ Hải rồi chứ."  
"Tin tưởng, thuộc hạ tin tưởng." Hứa Sơn Cư như trút được ghánh nặng, vội vàng trả lời.  
"Đại trưởng lão."  
Đổng Văn Thắng bên cạnh thấy cảnh này, vừa cười vừa nói: "Cậu chủ không chỉ giết Đoàn Thứ Hải, mà nhị trưởng lão, tam trưởng lão, tứ trưởng lão của Vô Ảnh Tông các ông cũng đều bị cậu chủ giết chết."  
"Bây giờ, Vô Ảnh Tông chỉ là một cái xác rỗng, cái tông môn này nếu có tồn tại được thêm bao lâu đi nữa, thì cũng sẽ bị thế lực khác thay thế thôi, ông không cần lo lắng gì cả, không ai dám tìm đến cậu chủ gây phiền phức đâu." Nói đến cậu chủ, Đổng Văn Thắng tràn đầy kiêu ngạo và tự hào.  
"Được, Hứa Sơn Cư, ông đứng lên đi, hôm nay tôi muốn giúp ông đặt chân lên thiên tông." Tô Thương nhấc tay lên cười nói.  
"Thiên...thiên tông."  
Hứa Sơn Cư chậm rãi đứng dậy, biểu cảm có chút kinh ngạc, mặc dù ông ấy không muốn nghi ngờ cậu chủ, nhưng mà chuyện này có phần quá hư ảo rồi.  
Mặc dù mình đặt chân đến địa tông đỉnh phong nhiều năm, nhưng cũng không phải nói tùy tiện là có thể trở thành cao thủ thiên tông được, cậu chủ có thể có phương pháp gì chứ?  
Chẳng lẽ, cậu chủ vì muốn triển khai Đề hồ quán đỉnh, để đem chân khí truyền cho mình sao?  
Nghĩ đến đây, Hứa Sơn Cư trực tiếp phủ nhận cái suy nghĩ này luôn.  
Đề hồ quán đỉnh, thực sự có thể giúp người ta đột phá.  
Cho dù là người bình thường, khi đi qua Đề hồ quán đỉnh, cũng có thể trở thành cao thủ luyện võ.  
Nhưng mà Đề hồ quán đỉnh, đối với người áp dụng nó thì tổn hại cực kỳ lớn. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.