Trước khi cải biến giới luyện võ, bọn họ đã là võ thần lục địa đỉnh phong, ngày ngày tích lũy, để có sức mạnh đột phá, đến nỗi có thể khôi phục được linh khí.
Mười người đều đã đặt chân đến một nửa cánh giới võ thánh, chỉ kém một chút nữa là thành võ thánh chân chính rồi.
Lúc này.
Vương Trọng Vân môn chủ của Thiên Cơ Môn, đã đưa Vương Dã ra bên ngoài mật thất.
Nhìn thấy mười tên đạo sĩ già đang ngồi khoanh chân ngồi ở bên trong mật thất, Vương Trọng Vân lễ phép chào hỏi: “Kính chào các vị sư thúc, sư bá ạ.”
"Kính chào các vị sư gia." Vương Dã cũng lễ phép hành lễ.
"Ừm."
Lúc này, người dẫn đầu mười tên đạo sĩ già hỏi: "Vương Trọng Vân, hôm nay tới đây có chuyện gì vậy?"
"Đại sư bá, theo như tính toán, thì hôm nay sắp đến ngày linh khí khôi phục rồi, có phải cũng nên mời các vị kia ra khỏi mật thất rồi không?."
Vương Trọng Vân nói tiếp: "Đây là sắp xếp của lão môn chủ, lúc trước ông ấy truyền âm cho tôi, bảo tôi hôm nay đến mời các vị ra."
"Cuối cùng linh khí cũng sắp khôi phục rồi sao."
Tên đạo sĩ già này nói xong, liền để lộ ra một biểu cảm phức tạp, lẩm bẩm nói: "Không biết lần này, lại thương vong thêm bao nhiêu người vô tội nữa đây, haizzz."
"Đại sư bá, đây là điều khó tránh khỏi, trái đất muốn mạnh hơn, nhất định phải trải qua lần linh khí khôi phục này."
Vương Trọng Vân nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2201164/chuong-2119.html