Chương trước
Chương sau
"Vì sao?" Viêm Long tiên đế lộ vẻ mặt không vui, hỏi.  

"Khuê Long chính miệng nói, anh ta không hy vọng Hồng Nguyệt tiểu thư quá mạnh, nếu như Hồng Nguyệt tiểu thư hấp thụ sức mạnh của Võ Thánh đỉnh phong, thực lực có lẽ sẽ vượt qua Khuê Long."  

Phong Khê thiếu gia thẳng thắn, tiếp tục nói: "Mà Khuê Long, lại có ý đồ không tốt, anh ta vốn là người có thực lực mạnh nhất trong số tất cả chúng tôi, nên không muốn để Hồng Nguyệt tiểu thư có thể nắm giữ được sức mạnh tương đương với anh ta, vì chỉ có như thế thì anh ta mới có thể áp chế được chín người chúng tôi."  



"Hừ!"  

Viêm Long tiên đế nghe vậy, nhất thời giận không kềm được, trầm giọng nói: "Cái tên Khuê Long này, tôi đã sớm nhận ra lòng dạ nhỏ mọn của cậu ta rồi, không ngờ cậu ta lại bại lộ nhanh như vậy!"  



"Lúc trước tôi quét ngang Long tộc, chỉ điểm cậu ta làm nô lệ, cũng chỉ là bởi vì cậu ta và tôi có bản thể giống nhau, chẳng qua chỉ coi cậu ta làm một bộ phận khác để thay thế của tôi mà thôi."  

"Lần này để cậu ta đến trái đất rèn luyện, là muốn cho cậu ta mở mang tầm mắt, tìm cơ hội tăng cường một ít thực lực, để khi tôi áp đảo mọi thứ thì cậu ta không đến mức quá yếu."  

"Nhưng cậu ta lại ngược lại, thế mà dám có chủ ý xưng bá ở trái đất, ha ha ha, thật sự là người không biết không sợ, trái đất sao lại là nơi mà cậu ta dám làm càn được chứ."  

Nói xong lời cuối cùng, Viêm Long tiên đế cười lắc đầu, sau đó nhíu mày nói: "Phong Khê, hai người bọn họ xảy ra tranh chấp, cậu lựa chọn ai?"  

"Thưa Viêm Long tiên đế, quan hệ của Hồng Nguyệt tiểu thư và anh rất đặc biệt, là người con gái mà anh cưng chiều nhất, tôi tất nhiên là ở cùng phe với cô ấy rồi."  

Phong Khê thiếu gia nói thật: "Trước đó đại chiến với Ngô Thanh Ảnh, tôi đã tiêu hao hết linh khí, nhưng hoàn toàn không sử dụng sức mạnh thật sự của chùy Tử Kim."   

"Vì trợ giúp Hồng Nguyệt tiểu thư đối phó với Khuê Long, tôi không chút do dự, mà trực tiếp lựa chọn giả nổ, nổ rớt một nửa cơ thể của Khuê Long."  

Nói đến đây, Phong Khê thiếu gia  sợ xanh mặt lại quỳ xuống đất, tạ tội nói: "Thuộc hạ trước đó không biết Khuê Long là do anh cố ý bồi dưỡng, để xem như cơ thể thứ hai của mình, nên đã hủy đi  một nửa thân rồng của anh ta, phá hủy kế hoạch của anh rồi."  

"Nhưng lúc đó tôi cũng là bất đắc dĩ, thực lực của Khuê Long quá mạnh, anh ta không chỉ có ý đồ muốn giết thuộc hạ, thậm chí còn muốn cưỡng ép chiếm đoạt Hồng Nguyệt tiểu thư, để Hồng Nguyệt tiểu thư làm lô đỉnh*, tôi vì bảo vệ Hồng Nguyệt tiểu thư, dưới tình thế cấp bách mới phải..."  

*lô đỉnh:  là người nữ  bị người nam làm chuyện nam nữ để thải âm bổ dương, giúp cho người nam hấp thụ âm nguyên, nâng cao thực lực.  

Phong Khê thiếu gia cố ý nhắc đến chuyện này, muốn khơi gợi lửa giận của Viêm Long tiên đế, ngay sau đó anh ta tự trách nói: "Mặc kệ là vì nguyên nhân gì, là thuộc hạ làm sai rồi, xin anh cứ trách phạt."  

"Cái gì!"  

"Muốn cưỡng ép chiếm đoạt Hồng Nguyệt sao!"  

Viêm Long tiên đế nghe nói như thế, đột nhiên lên cơn giận dữ, trong mắt sát ý ngập trời: "Phong Khê, cậu ta thật sự có loại ý nghĩ này sao?"  

Phong Khê thiếu gia duỗi ra ba ngón tay, trực tiếp thề: "Thuộc hạ lấy linh hồn mà thề, nếu có một câu lời nói dối, nguyện bị sét đánh chết!"  

Người tu chân lấy linh hồn mà thề, tất nhiên là thật rồi.  

"Đáng chết!"  

"Đáng chết quá!"  

"Hồng Nguyệt là cô gái quan trọng nhất trong cuộc sống của tôi, Khuê Long dám có ý nghĩ này với nó, thật đáng chết, nếu không đem rút gân lột da, thì không thể trút bỏ được mối hận trong lòng tôi! 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.