Lý Nguyệt vội vàng tản đi chân khí dồi dào trong lòng bàn tay, sau đó đi mở cửa phòng ra, liền nhìn thấy cha và ông nội mình đứng ở ngoài.
"Ông nội, cha." Lý Nguyệt cười chào hỏi.
"Ừm."
Lý Thuần Phong nhẹ gật đầu, lập tức nói: "Lý Nguyệt, lúc nãy cháu làm gì vậy, sao ông mơ hồ nhận ra được trong phòng cháu có một lực lượng đặc biệt, mạnh đến không tả được, nói chung là rất là mạnh luôn."
"Cháu không làm gì cả, chỉ là bấm điện thoại thôi."
Lý Nguyệt thuận miệng trả lời, sau đó lại nói tránh đi: "Ông nội, cha, đã muộn vậy rồi, hai người tìm cháu làm gì?"
"Không phải chúng ta tìm cháu, mà cha con nhà họ Tô tìm cháu."
Lý Thuần Phong không chút gì nghi ngờ Lý Nguyệt hết, sau đó nói tiếp: "Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh trước đó đang bế quan, không biết chuyện biệt thự ven sông bị phá hủy, hôm nay mới ra ngoài."
"Bọn họ biết mấy ngày trước khi biệt thự bị phá hủy, là cháu ở đó, ên liền muốn đến tìm cháu để tìm hiểu tình hình." Lý Thuần Phong nói.
"Như thế hả."
Lý Nguyệt có chút lo sợ, nhưng vì cuộc sống yên bình, nên cô tiếp tục lựa chọn giấu diếm mọi chuyện, vì thế không muốn nhiều lời.
"Lão già Tô Kiền Khôn đó cũng thật là, biệt thự ven sông bị phá hủy thì liên quan gì đến cháu mình chứ."
Lý Thuần Phong thoáng có chút khó chịu, nói: "Cháu của mình nhẹ nhàng dịu dàng, yếu đuối, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2200584/chuong-1538.html