“Quên đi, nghĩ nhiều cũng vô ích. Mình phải cố gắng đột phá càng sớm càng tốt. Chỉ có như vậy, tỷ lệ thành công mới có thể tăng lên.” Tô Thương hạ quyết tâm.
“Thiếu gia.”
Đúng lúc này, Tây Môn Phong Vân đã thu thập xong vật tư quay trở lại. Xuất hiện cùng với ông ta còn có Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Bất Phàm, cùng với Tô Phù Dung.
“Mọi thứ cậu yêu cầu đều nằm trong chiếc vòng lưu trữ này.”
Sau khi chào hỏi Tô Thương, Tây Môn Phong Vân đưa ra một cái vòng lưu trữ, sau đó nói: “Năm đó trước khi Côn Luân đại biến, tôi đã giấu tài nguyên tu luyện sư tôn lấy được như đá năng lượng, dược liệu ngàn năm, đan dược thượng cổ... Đại loại như vậy, giấu ở một nơi rất bí mật, không ai có thể tìm thấy ngoài tôi.”
“Những năm gần đây, bốn sư huynh đệ chúng tôi tu luyện đã tiêu hao một phần, hiện tại vẫn còn khoảng hai trăm nghìn viên đá năng lượng, ba trăm lão dược, và mấy chục bình đan dược.”
Tây Môn phong vân cung kính nói: “Thiếu gia, hiện tại mấy thứ này, toàn bộ giao cho cậu, hy vọng có thể giúp được cậu.”
Hai hai trăm nghìn viên đá năng lượng!
Ba trăm cây lão dược ngàn năm!
Mấy chục bình đan dược thượng cổ!
Hai mắt Tô Thương đột nhiên sáng lên, với những tài nguyên này, cộng thêm đá Hồng Vân, cùng hai viên tinh thạch Thái Sơn, hoàn toàn có thể chống đỡ cho mình đặt chân đến Kết Đan, thậm chí có cơ hội đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2200576/chuong-1530.html