Chương trước
Chương sau
“A Ly…”  

Tô Thương nhìn A Ly, cẩn thận suy nghĩ một chút, quyết định không ngăn cản, vì vậy gật đầu nói: “Đi thì có thể, nhưng phải chú ý an toàn.”  



“Vâng!”  

Đôi mắt đẹp của A Ly rơi vào trên người Tô Thương, trong mắt hiện lên vẻ không nỡ, nhưng vẫn nói: “Cậu chủ, vậy tôi rời đi, cậu bảo trọng!”  



“Ừm.”  

Tô Thương cười nhẹ: “Tôi ở trong vòng bảo vệ của cột sáng, không ai có thể làm tôi bị thương, cô mới là người nên cẩn thận.”  

“Được.”  

A Ly trịnh trọng gật đầu, sau đó đôi mắt đẹp ngấn lệ, lấy hết can đảm nói: “Cậu chủ, lần này chúng ta chia tay, không biết khi nào mới gặp lại. cậu... cậu có thể ôm A Ly không.”  

“Được chứ.”  

Nghe thấy A Ly nói như vậy, Tô Thương tự nhiên sẽ không từ chối, chậm rãi đứng lên, trên đầu khiêng tháp Hư Không của đại trận bảo hộ đi ra ngoài.  

Ngay sau đó. Tô Thương đi tới bên cạnh A Ly, nhìn cô gái trước mặt, trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa, dặn dò: “A Ly, gặp chuyện thì đừng hấp tấp, hãy nhớ tôi ở chỗ này chờ cô.”  

“Vâng vâng!”  

A Ly vùi đầu vào trong ngực Tô Thương, lật tay ôm lấy Tô Thương, hít thở mùi thơm trên cơ thể Tô Thương. Cứ như vậy, hai người ôm mười mấy giây, A Ly mới lưu luyến buông ra.  

“Cậu chủ, tôi đi đây.”  

A Ly để lại một câu, cũng không có dừng lại nữa, miễn cho luyến tiếc rời đi.   

Mình theo bóng dáng dần dần biến mất của A Ly, Tô Thương tuy có chút mất mát nhưng cũng không ngăn cản. A Ly có con đường mình phải đi, sự can thiệp quá nhiều của Tô Thương là vô nghĩa, nó chỉ ảnh hưởng đến sự trưởng thành của cô ấy.  

“Thanh Khâu ở hải ngoại, nơi mặt trời mọc... A Ly, hi vọng khi gặp lại cô lần nữa, cô đã trưởng thành.”  

Tô Thương yên lặng chúc phúc cho A Ly, rồi sau đó thao tác tháp Hư Không, lại lần nữa tiến vào trận pháp bảo vệ. Lúc này anh đã có chuẩn bị, dưới sự trợ giúp của tháp Hư Không, tiếp cận cột sáng vô tận. Nhưng ngay khi anh muốn đi vào cột sáng, lại có một sức mạnh vô hình ngăn cản, không thể đi tới phía trước. Thậm chí Tô Thương có một cảm giác, nếu mình mạnh mẽ tiến vào cột sáng, cho dù có tháp Hư Không bảo vệ, tính mạng của anh cũng sẽ gặp nguy hiểm. Vì vậy, Tô Thương từ bỏ ý định này, khoanh chân ngồi tại chỗ.  

Vạn đạo hà quang buông xuống, rất nhanh, lực lượng áp chế nơi Tô Thương ngồi hoàn toàn bị năng lượng do tháp Hư Không phát ra triệt tiêu.  

“Luyện Khí quan trọng nhất, cần đặt nền móng vững chắc, cho nên trong khoảng thời gian này, mình cố ý trấn áp cảnh giới, thong thả đột phá.”  

Lúc này, Tô Thương tự lẩm bẩm một mình: “Nhưng hiện tại không có gì băn khoăn, từ cảnh giới Trúc Cơ đến Kết Đan, người bình thường có lẽ cần mười năm, vài thập niên, thậm chí cả đời.”  

“Mà mình thì khác. Chỉ cần có đủ nguyên liệu, chỉ cần ba đến năm tháng là có thể đặt chân đến Kết Đan.”  

Tô Thương nở một nụ cười tự tin, sau đó nói: "Mình rời khỏi Giang Bắc đã được một thời gian, không biết Lý Nguyệt thế nào, còn có cha già, chị gái, ông nội... Đợi mình đặt chân đến Kết Đan, chắc chắn sẽ đến Giang Bắc trước.”  

“Đến lúc đó, đã gần đến lúc chuẩn bị để linh khí sống lại.”  

Tô Thương tiếp tục nói: “Trước khi Tô Ma đi nói cho mình, khởi động cải biến giới luyện võ thành công sẽ kinh động đến Tiên Đế ngoại vực, bọn họ tất nhiên sẽ ngăn cản linh khí sống lại, cũng không biết đến lúc đó, sẽ có bao nhiêu cường giả đến Giang Bắc.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.