Chương trước
Chương sau
Về phần Quân Vô Ưu bên cạnh thì lại lộ ra một tia tươi cười nhàn nhạt, cũng không vì Tô Thương thăng cấp Trúc Cơ mà có cảm xúc dao động nào quá lớn.  

Anh ta ngửa cổ uống một ngụm rượu trong hồ lô, giống như chuyện đang xảy ra lúc này không hấp dẫn được sự chú ý của anh ta.  



"Như thế đã kết thúc rồi sao?"  

Vốn mười thanh niên cổ tộc tưởng rằng sau khi Tô Thương đột phá Trúc Cơ thành công, sẽ liên tục thăng cấp, thậm chí vào đặt chân vào Trúc Cơ trung kỳ hoặc hậu kỳ.  



Nhưng ai mà ngờ, cảnh giới của Tô Thương chỉ vỏn vẹn dừng lại ở Trúc Cơ sơ kỳ, cũng không có tiến thêm bước nữa.  

"Bây giờ đã có thể bắt đầu so tài rồi."  

Sau khi Trúc Cơ, Tô Thương tràn đầy tự tin, nhìn một lượt mười người cổ tộc cổ tộc, nhẹ nhàng cười nói: "Vẫn là câu nói kia, các anh cùng nhau xông lên, hay là từng người một xông lên đây?"  

Kiêu ngạo!  

Ngạo mạn!  

Hai từ này được Tô Thương diễn giải vô cùng nhuần nhuyễn, khiến cho đông đảo người luyện võ có mặt ở đây kích động không thôi.  

"Ha ha, cậu Tô thật trâu bò, cậu Tô vô địch!"  

"Ai dám bước ra chiến đấu, chỉ có con cháu của nhà họ Tô. Cậu Tô cố lên, tương lai của giới luyện võ giao cho anh!"  

"Lúc trước không để ý, thì ra cậu Tô lại đẹp trai như vậy, khó trách Lan Diệu Y và Thiên Sơn Tuyết đều yêu thương anh ấy, ngay cả Triệu Chỉ Nhược được Từ Thiện sư thái chọn làm người thừa kế mà bồi dưỡng cũng vô cùng xem trọng cậu Tô."  

"Đúng vậy, nếu nhưng tôi có thể làm người phụ nữ của cậu Tô thì tốt rồi, tôi không có hứng thú với vị trí minh chủ phu nhân, cũng không ham hố gì về vẻ đẹp trai hay về thực lực của anh ấy, mà chỉ đơn giản là thích anh ấy thôi."  

"Cô cũng không xem lại chính bản thân mình xem, trên mặt lại mọc ra một cái miệng lớn như vậy... À không phải, trên miệng cô mọc ra một khuôn mặt mới đúng, cô cảm thấy cậu Tô có thể để mắt đến cô sao?"  

"Vậy thì đã sao, miệng to thì cũng có cái lợi của miệng to, tôi à ừm... có năng lực rất mạnh, nói không chừng cậu Tô sẽ thích dáng vẻ này đấy. ”  

...  

Tô Thương thành công đặt chân lên Trúc Cơ, mỗi một cử chỉ đều tràn đầy khinh thường đối với mười thanh niên cổ tộc kia, thoáng chốc đã nhận được cảm tình của những người đang có mặt, thậm chí còn khiến cho cả khối em gái mê đắm.  

Thế nhưng.  

Mười thanh niên cổ tộc lại nháo nhào trợn mắt nhìn, trong ánh mắt nhìn Tô Thương hiện lên sự phẫn nộ nồng đậm.  

Nhất là Hạ Hầu Kiệt, nếu như không phải do Đông Phương Minh Nhật áp chế lại, thì anh ta đã sớm xông lên đánh nhau với Tô Thương rồi.  

"Cậu Tô."  

Đông Phương Minh Nhật trước hết là ổn định tên thanh niên cổ tộc ở phía sau lại, sau đó nhẹ nhàng cười nói: "Căn cơ của cậu vững vàng như thế, theo suy đoán của tôi, ít nhất cậu có thể thăng cấp liên tục, đặt chân vào Trúc Cơ trung kỳ, thế tại sao cậu lại không tiếp tục đột phá vậy?"  

Quả thực.  

Đông Phương Minh Nhật đoán không sai, Tô Thương thật sự có thể tiếp tục đột phá, nhưng anh lại không làm như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.