Chương trước
Chương sau


"Từ đầu đến cuối, cái bị cao thủ thần bí giải quyết hậu quả cho nhà họ Tô đều không lộ mặt."  

Từ Ngọc Phong cười khổ nói: "Tô thiếu gia, tôi nói những lời này là thật, cậu phải tin tưởng tôi."  



"Ừm."  



Tô Thương gật đầu, nhìn thấy được Từ Ngọc Phong không nói dối, cũng không cần thiết phải nói dối,sau khi dừng lại vài giây sau, anh hỏi: "Thực lực của người kia, là Võ thần hậu kỳ hoặc Võ thần đỉnh phong, hơn 20 năm trước, cao thủ cấp bậc này trong giới luyện võ, cũng không nhiều phải không?"  

"Không nhiều."  

Từ Ngọc Phong trả lời: "Có thể nói là lác đác không bao nhiêu, cảnh giới Võ thần điền phong, không quá 5 người."  

"Là những ai?" Tô Thương hỏi.  

"Tây Môn Phong Vân là một, lão minh chủ núi Cửu Phong Thiên Niên Sát, bà Ngô Thanh Ảnh cũng tính là một."  

Từ Ngọc Phong vừa nhớ lại vừa nói: "Trừ những người đó ra, ông già Lao Sơn ở vùng núi giữa núi và biển, Viên Thông trụ trì núi Bồ Đề, còn Lão Độc Vật ở vùng núi thâm sâu vân vụ, thực lực ông ta khá khó đoán, thực lực luân hồi sơ kỳ cũng không cao nên không tính, ngoài ra thì còn...đúng rồi, còn một người nữa."  

"Thạch Hạo Hãn ở vũng núi tế trời, ông ấy cũng là Võ thần lục địa đỉnh phong mà lại cực kỳ mạnh!"  

Từ Ngọc Phong nói thêm: "Ông ấy từng thi triển thần công Thái Sơn, ba chiêu là tiêu diệt được Võ thần đỉnh phong, kinh động khắp toàn bộ giới luyện võ."  

"Cũng là trận đấu kia, địa vị của Thái Sơn đứng vững, vài chục năm gần đây, Thái Sơn vẫn luôn là bá chủ trong giới luyện võ, gần như trở thành thế lực đệ nhất trong giới luyện võ."  

"Có điều, cảnh giới Võ thần lục địa đỉnh phong cũng chỉ là vẻ bên ngoài, trên thực tế, các thế lực lớn chắc là còn có trụ cột ẩn giấu, chỉ là vẫn luôn không hiện thân mà thôi, những người kia sẽ không tùy tiện rời khỏi tông môn của mình, chắc là sẽ không giúp con cháu nhà họ Tô giải quyết hậu quả đâu."  

Nói đến đây, Từ Ngọc Phong suy đoán nói: "Tô thiếu gia, cái người đeo mặt nạ kia, có phải là Thạch Hạo Hãn hay không nhỉ?"  

"Tôi có thể cảm giác được, Tây Môn phong Vân nhận ra được thân phận của người đó, nên mới từ bỏ ra tay với con cháu nhà họ Tô."  

"Mà với thực lực của Thạch Hạo Hãn, hoàn toàn có thể đánh lui Tây Môn phong Vân, nếu thật sự đánh nhau, chỉ sợ lúc đó Tây Môn phong Vân phải chịu thiệt thòi, dù sao thần công Thái Sơn cũng quá cường đại mà."  

"Không thể nào!"  

Tô Thương trực tiếp phủ định, lắc đầu cười nói: "Chuyện năm đó tôi có biết, nếu không phải cha tôi xuất hiện, thì đệ nhất đại hội võ thuật năm đó chính là mẹ Thạch Ngọc Yến của tôi."  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.