Chương trước
Chương sau
"Ha ha, gặp được bạn cũ nên chỉ muốn bắt chuyện thôi."  

Lâm Uyên không nhìn nữa, thuận miệng đáp lại, sau đó nói: "Thạch công tử, chúng ta bắt đầu đi."  



"Ừm."  

Thạch Cửu Thiên gật đầu, lập tức điều động chân khí, chuẩn bị đánh với Lâm Uyên.  

"Thạch công tử, cậu nên dùng Thái Sơn Thần Công luôn đi, lấy thực lực Thần Tông sơ kỳ của cậu bây giờ thì không phải là đối thủ của tôi đâu."  



Lâm Uyên nói tiếp: "Dùng Thái Sơn Thần Công, cậu mới có tư cách làm đối thủ của tôi."  

"Ha ha, ăn to nói lớn thật đấy."  

Thạch Cửu Thiên lạnh lùng nói: "Nhưng mà tôi phải xem ông có đáng để tôi sử dụng Thái Sơn Thần Công không đã!"  

Vừa dứt lời, trong lòng bàn tay Thạch Cửu Thiên tràn ngập chân khí, tung người xông về phía Lâm Uyên.  

"Không biết tự lượng sức mình!"  

Lâm Uyên cười lạnh, sau đó đưa tay ra, một làn sương mù màu đen đột nhiên xuất hiện, bao bọc lấy cả người ông ta giống như một bộ giáp không thể phá vỡ.  

Ngay sau đó, Lâm Uyên chủ động tấn công, tiếp chiêu của Thạch Cửu Thiên.  

Ầm!  

Ầm!  

Ầm!  

Chỉ trong phút chốc, hai người đã đánh được mấy hiệp.  

Sau đó Lâm Uyên đứng yên tại chỗ, mà Thạch Cửu Thiên lại lùi về sau mấy bước, thậm chí còn có dòng máu tràn ra khỏi khóe miệng  

Hiển nhiên Thạch Cửu Thiên đang ở thế yếu, không phải là đối thủ của Lâm Uyên.  

Oa!  

Cảnh tượng này khiến mọi người xung quanh vô cùng chấn động.  

"Lâm Uyên quá mạnh đi, vậy mà lại có thể làm Thạch Cửu Thiên bị thương, không thể tưởng tượng nổi!"  

"Mặc dù Thạch Cửu Thiên chưa sử dụng tuyệt kỹ, nhưng thực lực của cậu ấy vẫn không tầm thường. Hôm trước lúc cậu ấy mới chỉ ở Thiên Tông đỉnh phong đã có thể vượt cấp đánh bại Thần Tông trung kỳ, bây giờ cậu ấy đã đặt chân đến Thần Tông sơ kỳ, đương nhiên sẽ càng mạnh hơn, thế mà lại không phải là đối thủ của Lâm Uyên."  

"Rốt cuộc Lâm Uyên này có lai lịch thế nào, quá kinh khủng, chỉ sợ Thạch Cửu Thiên sẽ phải thất bại."  

"Không thể nào, Thái Sơn Thần Công thần bí khó lường, nếu như Thạch Cửu Thiên sử dụng Thái Sơn Thần Công, nhất định có thể đánh bại Lâm Uyên."  

"Sao tôi thấy sương độc màu đen trên người Lâm Uyên lại giống với vùng núi nơi thâm sâu vân vụ vậy, hay là đến từ vùng núi nơi thâm sâu vân vụ?"  

…  

Lâm Uyên cũng không sử dụng linh khí, chưa đến lúc bất đắc dĩ, ông ta không muốn để lộ mình là người tu chân.  

Cho nên trong hai trận đấu này, từ đầu đến cuối ông ta luôn sử dụng chiêu thức của vùng núi nơi thâm sâu vân vụ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.