🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Vì anh ta, ngay cả mạng sống cũng không cần sao?

Editor: Hannie

༶•———୨♡୧———•༶

[Tiêu đề: Giữa đêm mà tài khoản chính thức của Ác Tháp đăng thứ khùng điên gì vậy?]

Trên diễn đàn Tinh Nhai.

Những cư dân luôn đi đầu trong việc ăn dưa đã nhanh chóng phát hiện ra tài khoản chính thức của Ác Tháp đồng loạt nổi điên.

Thường ngày tài khoản Ác Tháp vô cùng lạnh lùng, chỉ cập nhật những thông báo quan trọng hoặc tin bắt giữ, truy nã nhưng đột nhiên nó tải lên một loạt video. Không có bất kỳ lời giải thích nào kèm theo, những video này trông giống như góc quay của camera giám sát, nhưng cao cấp hơn vì có cả âm thanh.

Từ nội dung hội thoại bị lộ, ngoài việc hành hình ra còn hé lộ những thí nghiệm vô nhân tính trên con người.

Khi những video này mới xuất hiện, thay vì sốc, mọi người chỉ thấy hoang mang.

[Đây là cách tuyên truyền kiểu mới à? Nhắc nhở chúng ta đừng làm điều xấu, nếu không sẽ bị bắt vào Ác Tháp chịu tội?]

[Kiểu quay như phim tài liệu cũ kỹ này là sao?]

[Nói mới nhớ, Đại hoàng tử có xuất hiện góp vui không?]

Những video nội bộ này được Từ Thanh Nhiên sử dụng hệ thống của Tháp 1 để phát tán ra ngoài.

Thực tế, ngay khi phát hiện những video này, cậu đã lên kế hoạch từ lâu. Rời khỏi Tháp 1 là điều tất yếu. Cậu đến đây không chỉ để trả thù Mục Tử Nguyệt mà còn muốn tặng Ác Tháp một "món quà lớn".

Video này là bước đầu tiên.

Số lượng video Ác Tháp thu thập qua nhiều năm rất nhiều.

Video được tính bằng hàng nghìn, lượng dữ liệu quá lớn, nếu tải lên tất cả các tập tin mật trong Ác Tháp - nhanh nhất cũng phải mất vài giờ. Vì vậy từ trước ngày hôm nay, cậu đã tranh thủ sàng lọc một phần, nén một số video tiêu biểu vào một thư mục.

Những video được chọn chủ yếu phơi bày rõ các hành vi tàn ác của Ác Tháp.

Các nạn nhân trong video đều đã được đánh dấu là đã chết — đây cũng là cơ hội cuối cùng để họ được xuất hiện trước công chúng.

Trừ Thẩm Đình Dục.

Anh vẫn còn sống.

Trước khi phân loại, Từ Thanh Nhiên đã do dự rất lâu, không biết có nên công khai những gì Thẩm Đình Dục từng trải qua không.

Càng nghĩ càng không cam lòng, tại sao nỗi đau khổ mà anh đã trải qua lại phải bị chôn vùi mãi mãi. Vì vậy cậu vẫn quyết định đưa vào một video, nhưng vì tư tâm, chỉ đưa vào một đoạn. Đó là đoạn ghi lại khi Mục Tử Nguyệt sai người thử thuốc trên người anh, khiến anh buộc phải tự bắn vào mình.

Cậu xác nhận xong việc đăng tải, Từ Thanh Nhiên rời khỏi phòng dữ liệu, quay lại nơi giam giữ Mục Tử Nguyệt, đánh ngất gã, vác gã đi về phía lối ra Tháp 1.

— Chuyến hành trình tại Ác Tháp sắp kết thúc, nhưng chừng nào kẻ cặn bã như Mục Tử Nguyệt còn sống, Từ Thanh Nhiên sẽ không để gã rời khỏi tầm mắt mình.

Cậu đi đến vị trí cổng chính Tháp 1.

Hành lang đó vẫn là nơi tối nhất trong toà tháp, ánh sáng đỏ chiếu rọi tạo cảm giác âm u. Trước khi ra ngoài, cậu lại đặt tay lên máy bên cạnh cửa. Sức mạnh dị năng hệ Lôi từ đầu ngón tay cậu tràn ra, như dòng suối linh hồn chảy dọc theo dây diện chạy khắp mạch điện toà tháp.

Một phút sau.

Tiếng nổ vang lên từ các hộp điện chính trong Tháp 1, cùng lúc đó, toàn bộ mạch điện trong và ngoài Tháp 1 đều bị cắt đứt, ngay cả hệ thống giám sát cũng tê liệt, trong chớp mắt cả Tháp 1 chìm vào bóng tối.

Bên ngoài tháp, mưa gió gào thét.

Rất xa, sấm sét đan xen.

Không ai nhìn thấy trong bóng tối, có một bóng người cao gầy đang vác một người đàn ông lực lưỡng bất tỉnh ra khỏi tháp.

Từ Thanh Nhiên tìm được chiếc phi cơ hiện đại nhất trong khoang của Mục Tử Nguyệt.

Trói chặt Mục Tử Nguyệt lại, ném thẳng vào khoang sau, bắt đầu bay về phía Tháp 2.

Trong khi đó, dư luận trên mạng bùng nổ.

Các bài đăng và bình luận liên quan ngày càng nhiều, trong quá trình thảo luận, cư dân mạng dần phát hiện ra điều bất thường.

[Đù, đó có phải là Thẩm Đại tướng lúc còn nhỏ không? Người thật??]

[Nếu không nhầm thì vào độ tuổi đó, Thẩm đại tướng thực sự từng ở Ác Tháp. Đợi đã... Những video này, chẳng lẽ đều là tài liệu thật?]

[Trời ơi, mấy video mới nhất có ai đã xem chưa? Tôi nổi da gà hết cả người!]

Video mới tải lên không còn góc quay giám sát nữa, mà là cảnh quay gần do nhân viên thực hiện.

Trong đoạn đầu, người ta nghe rõ tiếng họ trò chuyện khi chuẩn bị công việc:

"Ồ hô, cuối cùng cũng đợi được thí nghiệm trên loại E."

"Đúng vậy, thể chất của loại E tốt hơn, tử tù cấp S trước còn không trụ nổi một tuần đã chết."

"Liều thuốc đó mà cũng không chịu nổi, chắc hắn chỉ là mém cấp S thôi hahaha..."

"Vậy loại E hôm nay phạm tội chết gì?"

"Ngây thơ, làm gì có nhiều loại E phạm tội lớn như vậy? Để tôi xem... đây là người bị đồng nghiệp chung công ty tố cáo rồi đưa vào đây từ ba năm trước, mấy năm nay vì chỉ số bạo lực không đạt tiêu chuẩn nên chưa ra ngoài, nhưng không giết người phóng hỏa gì."

"Chỉ có thể nói sinh ra là E, là số của anh ta không may, bất kỳ hồ sơ nào cũng có thể phóng đại lên."

"Bắt đầu thôi, hôm nay chúng ta sẽ dùng virus thí nghiệm số D13 phải không?"

"Đúng..."

Trong video, người đàn ông đang nằm trên ghế dài run rẩy giãy giụa vì sợ hãi.

Anh ta dường như không hiểu nổi tại sao mình lại rơi vào hoàn cảnh này, hoảng loạn chất vấn: "Tôi không làm gì sai đến mức không thể tha thứ, tôi không phạm phải tội gì đáng chết theo pháp luật, tôi đã rất nỗ lực kiềm chế bản năng của mình, sao tôi lại bị đưa đến đây..."

Thật đáng tiếc, các nhà nghiên cứu trong phòng thí nghiệm, dưới quyền lực do Mục Tử Nguyệt trao cho, đã quen thói kiêu ngạo và vô cảm.

Không những không quan tâm đến người đàn ông sắp trở thành vật thí nghiệm, họ thậm chí còn coi những sắp xếp bất công và vô nhân đạo như vậy là điều bình thường, tiếp tục thực hiện quy trình làm việc của mình.

Hệ thống thông minh của Tháp 1 khi tải video lên đã làm mờ những hình ảnh có thể gây tổn thương tâm lý cho công chúng.

Dù vậy, khán giả vẫn có thể hiểu rõ mọi chuyện đã xảy ra.

Dần dần, họ bắt đầu đặt câu hỏi ngày càng lớn hơn:

【... Vậy chuyện này là thật sao?】

[Chúng ta tôn trọng tính bí mật của Ác Tháp, vậy mà là họ lại làm những việc khủng khiếp như vậy sau lưng sao??]

[Nghiên cứu thuốc y học liên quan đến sức khỏe tôi có thể hiểu, nhưng nghiên cứu virus và các loại thuốc trái phép để làm gì??】

[Nghe nói Ác Tháp hiện nay do Kim Dực và Hoàng thất quản lý, vậy có đại diện của Kim Dực ra giải thích tình hình không?]

[@ Tài khoản chính thức Kim Dực doanh @ Bộ quân sự Kim Dực @ Tổng cảnh sát Kim Dực...]

Dư luận lại một lần nữa bùng nổ.

Bên phía Ngân Long, Mục Tử Vũ đang trên đường về tổng bộ cũng ngớ người ra.

Những video đó khiến hắn lạnh sống lưng.

Nhưng không hẳn vì những nỗi đau mà những người trong video phải chịu.

Là một thành viên Hoàng thất, ít nhiều gì hắn cũng biết được vài chuyện mờ ám bên trong Ác Tháp, chỉ là không ngờ mọi thứ còn kinh khủng và đáng sợ hơn tưởng tượng. Nhưng hắn không có quyền can thiệp. Điều làm hắn rùng mình hơn cả là chuyện điên rồ này... chỉ có Từ Thanh Nhiên mới làm được.

Vấn đề là, Từ Thanh Nhiên, một người đang bị giam giữ đã làm cách nào?

Hệ thống AI của Ác Tháp cực kỳ thông minh và hoàn thiện, an ninh luôn thuộc hàng đỉnh cao. Làm sao Từ Thanh Nhiên có thể giành quyền kiểm soát dưới mí mắt anh hắn thế? Chẳng lẽ là dùng bạo lực rồi đe dọa?

Chưa nói đến việc Mục Tử Nguyệt có dễ dàng thỏa hiệp không.

Để đạt được kết quả này, cậu phải có được tự do trước đã. Với ngần ấy người trong Tháp số 1, làm sao cậu ta thoát ra được?

Mục Tử Vũ nhớ lại giọng điệu bình tĩnh của Từ Thanh Nhiên khi nói chuyện qua đài liên lạc, thậm chí còn nói rằng mình có thể tự đến căn cứ mà không cần người đến đón.

Càng nghĩ càng sợ.

Tên điên Từ Thanh Nhiên này, chẳng lẽ đã thoát thân từ sớm hơn hắn tưởng?

Nếu đúng vậy, sao không có bất kỳ tin tức nào?

Với số người trong Tháp số 1, chỉ cần một người bước ra báo tin, cậu ta đã sớm bị bắt lại rồi.

Mục Tử Vũ nghĩ đến đây, dần trở nên ngu người.

Chẳng lẽ, là do Từ Thanh Nhiên một mình hoàn toàn kiểm soát cả Tháp số 1...?

Bên Ác Tháp.

Nửa đêm, số nhân viên làm việc trực ca đã giảm đi một nửa so với ban ngày.

Mãi đến khi nhận được điện thoại từ cấp trên, họ mới biết chuyện gì đang xảy ra bên ngoài, phát hiện ra tài khoản chính thức của mình bỗng dưng đăng tải một lượng lớn video và tài liệu mật. Trong khi đó, người phụ trách quản lý tài khoản trực tuyến lại đang ở ngoài văn phòng nói chuyện với đồng nghiệp.

"Đệt, bị hack rồi sao?"

Khi cuộc gọi được chuyển đến họ, video đã được đăng tải được một thời gian.

Thông thường những việc lớn như thế này, cấp trên sẽ liên lạc với Tháp trưởng trước. Nhưng khi gọi đến văn phòng của Tháp trưởng thì không có ai bắt máy, sau vài lần gọi cho thư ký, họ nhận được thông báo rằng ông đã đi đến Tháp 1. Khi chuyển tiếp liên lạc đến Tháp 1 thì tín hiệu bị ngắt kết nối.

Sau vài lần chuyển đổi, cuối cùng mới gọi được đến văn phòng nơi đa số nhân viên văn phòng ở Tháp 5 này.

Họ lập tức đăng nhập để xử lý sự cố.

Nhưng phát hiện tất cả mật khẩu tài khoản của họ đã bị thay đổi, thậm chí thông tin nhận diện nhân viên cũng không còn quyền truy cập.

"Sao có thể chứ? Hệ thống an ninh của Ác Tháp ngang ngửa với quốc phòng, ai mà hack nổi?"

Người chịu trách nhiệm chính về tài khoản vừa chửi thề vừa ngạc nhiên.

Tài khoản của Ác Tháp rất khác với các nền tảng truyền thông khác.

Họ không cần duy trì sự hoạt động liên tục hay ổn định để giữ chân người theo dõi, cũng không cần phải thường xuyên đăng bài quảng bá. Dù sao không ai trong đế quốc là không biết đến nơi này. Những thông báo quan trọng đều do quân đội hoặc cảnh sát sẽ thay họ thông báo đầy đủ.

Do đó, tài khoản của Ác Tháp luôn duy trì trạng thái "Phật hệ" (không quá chú trọng, không gấp gáp).

Trừ khi có việc cần thiết, nếu không các nhân viên cũng sẽ không cố tình đăng nhập để kiểm tra cho nên họ thậm chí không biết tài khoản đã bị người khác chiếm quyền từ bao lâu.

Không thể xóa trực tiếp từ tài khoản, họ chỉ có thể liên lạc với các nền tảng, yêu cầu họ xóa ngay những video đã phát ra.

Nhưng không phải nền tảng nào cũng nằm dưới sự kiểm soát của họ.

Họ ở đây, ý chỉ thế lực do phe Kim Dực làm chủ.

Những nền tảng phát hành video này, có một số thuộc quyền kiểm soát của thế lực và tư bản phía Ngân Long. Nội dung video rõ ràng nhắm mạnh vào phía Kim Dực, đặc biệt liên quan đến Mục Tử Nguyệt nên chắc chắn họ không có ý định phối hợp, thậm chí còn muốn làm lớn chuyện.

Đặc biệt là giới tài phiệt do Mạc gia đứng đầu.

Ai cũng biết gần đây Mạc Thành Phi rất bất mãn với chuyện Từ Thanh Nhiên bị giam giữ trong Ác Tháp. Bây giờ những hành động bất thường này giống như sự hỗn loạn do con người can thiệp xảy ra trong nội bộ Ác Tháp. Để trả thù, ông ta càng không thể đồng ý giúp họ xử lý sự việc.

Thực tế, cho dù tất cả nền tảng đồng ý xóa video ngay bây giờ thì cũng chẳng còn ý nghĩa gì.

Dù chúng chỉ được tải lên một phút, cũng đã sớm bị một số cư dân mạng lưu lại hoặc quay màn hình. Sự phát triển của sự việc đến nay đã khiến tấm màn bí ẩn của Ác Tháp bị xé toạc, phơi bày ra những tội ác ẩn giấu, không thể cứu vãn.

"Những video này chỉ có ở Tháp 1 phải không?"

Tại văn phòng của tháp 5, các nhân viên đang hết sức lo lắng.

Họ cử người đến phòng giám sát, muốn kiểm tra tình hình ở các tháp khác – đặc biệt là tháp số 1.

Nhưng khi đến nơi, họ phát hiện nhân viên ca đêm đang trực, lại nhân lúc không ai chú ý, dựa vào ghế ngủ gật.

Ngủ rất say, miệng còn há to.

Vị lãnh đạo văn phòng cùng các đồng nghiệp khác đạp cửa ầm ầm xông thẳng vào.

Khi họ bước vào, phát hiện màn hình giám sát của tháp số 1 và số 2 đều chỉ là một màu đen do mất điện.

"... Chết tiệt!"

Lãnh đạo tức giận, dùng hết sức bình sinh đá một cú vào - ghế của nhân viên giám sát từ khi họ vào đến giờ vẫn chưa tỉnh dậy.

Chiếc ghế có bánh xe đập mạnh vào tường.

Làm người trên ghế ngã xuống đất, mới mơ màng tỉnh lại: "Xảy... xảy ra chuyện gì thế?"

Lãnh đạo tức giận tát vào đầu anh ta một phát : "Camera giám sát Tháp 1 và Tháp 2 là sao hả?!"

"Mất điện bao lâu rồi mà cậu còn không biết?!"

Nhân viên trực nghe vậy vội vàng chạy tới kiểm tra màn hình, sắc mặt dần dần hiện lên sự bối rối: "Sao... sao có thể? Trước khi ngủ tôi còn thấy ổn mà..."

Đồng nghiệp bên cạnh hỏi: "Cậu ngủ bao lâu rồi?"

Người kia lắp bắp: "Không... không rõ, chắc... khoảng hai... hai tiếng?"

"..."

Trong khoảnh khắc im lặng, một nhân viên giám sát khác từ phòng bên cạnh bỗng chạy hớt hải sang.

Anh ta thò đầu vào cửa, bị cảnh tượng hỗn loạn trước mặt làm giật mình, sau đó ngập ngừng nói: "..Tôi vừa định ra tìm mọi người. Chỗ tôi giờ không còn thấy tín hiệu từ tháp số 3 nữa, hình như hệ thống điện và tín hiệu của họ gặp sự cố?"

Nghe xong, sắc mặt vị lãnh đạo tái đi thêm một phần.

Đối với Ác Tháp, không có sự cố nào đáng sợ hơn là mất điện cả.

Nói xa hơn, nếu Ác Tháp mất nguồn điện, nó rất có khả năng trở thành một mục tiêu bị sinh vật ngoài hành tinh xâm lấn, tạo nên lỗ hổng đe dọa hệ thống phòng thủ của Nữ Vương Tinh. Nói gần hơn, các phòng giam trong Ác Tháp đều dựa vào nguồn điện để kiểm soát.

Nếu mất điện trên diện rộng, điều đó đồng nghĩa với việc các tù nhân có thể được giải phóng...

Nhân viên của tháp số 5 dần ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề.

Có người cố gắng giữ thái độ lạc quan: "... Chắc là mấy ngày nay có mưa bão lớn, nên một số khu vực xảy ra mất điện thôi!"

Vừa dứt lời, tiếng bước chân chạy trên hành lang bên ngoài lại vang lên, càng lúc càng gần.

Nhân viên được phân công liên lạc với Tháp 1, 2 quay về thông báo với giọng đầy hoảng loạn: "Phải làm sao đây? Bây giờ hoàn toàn không thể liên lạc với họ! Tất cả trạm thông tin đều mất tín hiệu!"

Thông báo vừa dứt, cả phòng lặng như tờ.

Chỉ có tiếng hét thất thanh như gà bị cắt tiết của lãnh đạo vang lên: "Sao có thể như vậy?!"

Mất điện đồng loạt ở các tháp, thật sự quá vô lý!

Hệ thống cấp điện của Ác Tháp rất đặc biệt.

Ngoại trừ tháp số 1 nhỏ nhất, không phải nơi chính để giam giữ tù nhân nên phụ thuộc vào một hệ thống cấp điện chủ đạo lớn nhất, các tháp còn lại đều có hàng trăm hệ thống phát điện độc lập để cung cấp nguồn.

Như vậy cho dù xảy ra chuyện gì khiến một trong số các hệ thống phát điện bị nổ, cũng chỉ ảnh hưởng đến một phần của tháp, không đến mức khiến toàn bộ hệ thống an ninh của tháp sụp đổ. Bao gồm cả phòng thủ, thông tin liên lạc xung quanh và giám sát, v.v., tất cả đều do các hệ thống cung cấp điện khác nhau quản lý.

Ngay cả khi một nguồn điện chính bị phá hủy, các hệ thống khác vẫn có thể tiếp tục hoạt động.

Tình hình hiện tại là tất cả các hệ thống giám sát của Tháp 1, 2, 3 đều bị ngắt.

Dù có thử chuyển đổi như thế nào đi nữa, giám sát ở mọi ngóc ngách đều ở trạng thái mất tín hiệu. Mặc dù không thể theo dõi tình hình cụ thể, nhưng dựa vào phân tích, rất có khả năng toàn bộ hệ thống điện trong ba tháp này đã bị ngắt trong thời gian ngắn.

Điều này khiến mọi người cảm thấy thật khó tin.

Bởi lẽ trừ phi gặp phải một cuộc tấn công diện rộng từ các thế lực ngoại tộc, thì ngay cả những đối tượng loại E hàng đầu cũng không thể thực hiện điều này trong thời gian ngắn!

Bầu không khí trong phòng ngày càng trở nên nặng nề.

Các nhân viên giám sát tháp 3 và 4 ở phòng bên cạnh chưa rời khỏi phòng trực cả đêm, họ chỉ mãi xem phim trên điện thoại và vừa mới chú ý đến tin tức.

Nên lại hỏi họ: "Đúng rồi, tôi vừa thấy tài khoản chính thức của chúng ta đăng tải một video kỳ lạ, lại còn rất nhiều video... Chúng ta cuối cùng cũng định học theo các tài khoản marketing để tăng lượng tương tác à?"

Trong phòng chết lặng.

Không ai có tâm trạng trả lời câu hỏi của anh ta.

Quản lý tháp 5 nghe tin, lập tức đến văn phòng của họ.

Sự hỗn loạn trong phòng dần dần ổn định khi ông ta xuất hiện. Tất cả nhân viên nhanh chóng tập trung trước mặt ông.

Quản lý đã nắm được tình hình từ các lãnh đạo bộ phận khác nhau và ngay lập tức bắt đầu phân công nhiệm vụ:

"Liên lạc với Tháp 4 gần họ nhất, bảo họ lập tức cử người đến 3 tháp kia thăm dò tình hình."

"Liên lạc với căn cứ gần Ác Tháp nhất trên Nữ Vương tinh, báo rằng ở đây vừa xảy ra sự cố khẩn cấp, cần hỗ trợ ngay lập tức."

"Còn nữa, báo cáo tình hình này đến hoàng cung và cơ quan chính phủ."

"Nếu có thể, yêu cầu họ lập tức ra lệnh cho quân đội hệ Thiên Thần đến hỗ trợ."

Giọng điệu của ông ta nghiêm túc, với vẻ mặt nặng nề, ông nói:

"Tối nay, chúng ta có lẽ sẽ phải đối mặt với một chuyện rất nghiêm trọng."

Suy nghĩ của ông chợt quay về những ngày trước đó.

Hôm ấy, tháp trưởng chuẩn bị đi đến tháp 1 để tiếp đón Mục Tử Nguyệt.

Trước khi đi, ông ấy vẫn ngồi trong văn phòng nói chuyện với ông ta. Chỉ là không được hứng khởi cho lắm, cứ nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, lòng nặng trĩu tâm sự.

Một lúc lâu sau, ông đột nhiên nói: "Tôi vẫn cảm thấy Đại Điện Hạ không nên chọc vào những nhân vật đặc biệt như Từ Thanh Nhiên."

Giám thị Tháp 5 không để tâm: "Dù có giỏi đến mấy, cũng chỉ là thượng tá phe địch. Trước đây cậu ta gặp toàn những nhân vật tiểu đánh tiểu nháo, Trước mặt Đại Điện Hạ quyền uy lẫy lừng, cùng với hệ thống phòng thủ đáng tin cậy của Tháp Ác, một mình cậu ta có thể làm nên trò trống gì chứ?"

Tháp trưởng thở dài: "Anh nói đúng."

"Tôi đã mô phỏng vô số kịch bản trong đầu, thậm chí còn nghĩ đến khả năng Thẩm Đại tướng của Kim Dực lái chiến cơ xông vào tháp giải cứu người, nhưng cũng cho rằng với những gì chúng ta đã chuẩn bị, người bị giam ở tháp 1 như cậu ta nếu chỉ dựa vào sức mình thì không thể thoát khỏi sự khống chế."

"Nhưng, ai mà biết được?"

Tháp trưởng cười nhẹ: "Đó là Từ Thanh Nhiên – người luôn khiến cả đế quốc kinh ngạc mà."

Khi đó, quản lý tháp 5 không mấy bận tâm.

Kể cả trong thời gian gần đây, tuy tháp trưởng vẫn chưa trở về, nhưng từ tháp 1, ông ấy vẫn luôn giữ liên lạc với họ, không có vẻ gì là gặp rắc rối.

Cho đến tối nay.

Những sự cố bất ngờ nối tiếp nhau xảy ra, như một đám mây u ám bao phủ lấy họ.

Bên ngoài, quản lý tháp 5 có vẻ bình tĩnh, nhưng thực chất đã toát mồ hôi lạnh.

Ông nghĩ: Chẳng lẽ thật sự có liên quan đến Từ Thanh Nhiên sao?

Ầm ầm ——

Mưa giông vẫn chưa dứt.

Bên ngoài tháp 5, các quân vệ đi qua đi lại, trông vô cùng căng thẳng và bận rộn.

Chỉ 30 phút trước, tháp 4 cũng đã mất liên lạc với tháp 5.

Giống như các tháp khác, hoàn toàn không nhận được bất kỳ tín hiệu nào, hệ thống giám sát cũng bị cắt đứt toàn bộ.

Phải biết rằng, tháp 4 là tòa tháp lớn nhất sau tháp 5, với rất nhiều hệ thống cung cấp điện.

Rốt cuộc là nguyên nhân gì mà có thể khiến nó mất liên lạc trong chớp mắt, thậm chí cả trạm phát tín hiệu ở gần đó cũng bị cắt đứt, điện thoại di động và các thiết bị thông tin liên lạc đều không kết nối được.

Tháp 4 đang giam giữ số lượng lớn phạm nhân nguy hiểm từ khắp các hệ sao của đế quốc.

Hoàn toàn không dám tưởng tượng nếu họ được thả ra cùng một lúc thì sẽ là cảnh hỗn loạn như thế nào.

Từ cổng lớn đến bãi đáp và các con đường dẫn vào bãi đỗ, bóng dáng các quân vệ không ngừng qua lại.

Họ đang chuẩn bị cho đội cứu hộ khẩn cấp đến kiểm tra tình hình ở tháp 4.

Trong gió mưa, một bóng người cao gầy đang chậm rãi đi về phía tháp 5.

Người đó mặc đồng phục của Ngân Long, chiếc áo khoác dài và mũ trên đầu đã bị mưa làm ướt đẫm. Nhưng dường như cậu không cảm nhận được, điềm nhiên bước đi trong mưa, vẻ bình tĩnh của cậu hoàn toàn đối lập với khung cảnh hỗn loạn xung quanh.

Tình hình hỗn loạn, lại đang là đêm tối.

Giữa màn đêm tối tăm và khung cảnh rối ren, các quân vệ lướt qua cậu mà không để ý. Dù có chú ý, họ cũng không ngay lập tức nhận ra, người đang điềm nhiên bước qua họ là Từ Thượng tá Từ Thanh Nhiên, người lẽ ra đang bị giam giữ ở tháp 1.

Cứ thế, Từ Thanh Nhiên thản nhiên tiến vào khu vực tháp 5 mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.

Không cần vào tòa nhà, thậm chí không cần tốn công tìm kiếm nguồn điện chính phân bố ở các khu vực khác nhau.

Chỉ cần tìm một nơi phát điện đơn giản.

Ra tay từ đó, sức mạnh dị năng sẽ theo đường dây điện này tràn vào hệ thống mạch điện. Cho dù những đường dây điện đó phức tạp chằng chịt, mỗi cái kết nối với một nguồn điện chính khác nhau, cậu vẫn có thể phá hủy tất cả cùng một lúc.

Bên trong tháp, các nhân viên cũng đang khẩn cấp liên lạc với bên ngoài.

Mọi người đều bận rộn tíu tít, cho đến khi, cả trong lẫn ngoài tháp đều vang lên tiếng nổ lớn của thứ gì đó bị phá hủy.

Giây tiếp theo, toàn bộ Tháp 5 chìm vào bóng tối.

"... Chuyện gì đã xảy ra vậy?!"

Tất cả các hệ thống cung cấp điện trong và xung quanh Tháp 5 đều bị phá hủy!

Từng cái một, giống như bị tác động bởi một lực mạnh mẽ từ bên trong, đồng loạt phát nổ.

Thậm chí một số khu vực với hệ thống cung cấp điện lớn đã bốc cháy.

Ngay cả hệ thống nguồn điện dự phòng cũng không thoát khỏi thảm họa. Trong tình huống khẩn cấp, họ thậm chí không thể kích hoạt cảnh báo toàn khu vực.

Tòa tháp nguy nga và rộng lớn, ngọn lửa từ các vụ nổ chậm rãi lan ra trong cơn mưa.

Bên ngoài tòa tháp, các vệ binh chuẩn bị xuất phát không thể quan tâm đến các tháp khác nữa. Họ đồng loạt tập hợp lại theo lệnh của chỉ huy.

Tháp 5 ngoài các khu làm việc, còn có khu giam giữ.

Dù chỉ giam giữ những tội phạm bình thường và những người cần được giáo dục cải tạo, nhưng số lượng quá đông, buộc tất cả vệ binh phải khẩn trương áp chế họ.

Đêm nay, chắc chắn là đêm tồi tệ nhất của Ác Tháp.

Sự hỗn loạn đủ để khiến đám người này phải trả giá đắt.

Từ Thanh Nhiên tặng xong "món quà" hoàn chỉnh cho Ác Tháp và Đế Quốc, đi ngược dòng người, hướng về bãi đỗ phi thuyền.

"Từ... Từ thượng tá?!"

Gần đến nơi, có hai binh sĩ vội vã chạy về từ xa nhận ra thân phận của cậu.

Sốc đến nỗi không nói nên lời.

Từ Thanh Nhiên ngẩng đầu, khẽ mỉm cười với họ: "Chào buổi tối."

Nói xong, ánh mắt chợt lóe lên, nắm tay mang theo dị năng hệ Lôi tung cú đấm vào hai người lính không chút phòng bị.

Phía sau nơi cậu vừa rời đi vẫn là một vùng hỗn loạn.

Trên tòa nhà cao gần trăm tầng, ánh lửa từ các vụ cháy nhảy múa ở nhiều góc khác nhau, nhìn từ xa trông giống như những bông hoa cam đỏ rực nở trên công trình.

"...Hả?! Sói ở đâu ra vậy?!"

Tiếng hét từ xa khiến Từ Thanh Nhiên vô thức dừng bước.

Cậu chần chừ quay đầu, thấy một bóng trắng dũng mãnh hạ gục tất cả những ai cản đường, lao thẳng về phía mình.

Đôi mắt thú màu xanh băng bừng sáng trong bóng tối.

Từ Thanh Nhiên hiếm khi để lộ vẻ khó tin trên gương mặt.

Nhìn con chó trắng chạy đến trước mặt mình, cậu phì cười không nói nên lời.

Khi bị bắt đi, cậu đã để nó lại ở nhà Thẩm Đình Dục.

Không biết nó phát hiện ra chuyện cậu bị bắt đến Ác Tháp bằng cách nào, nhưng một con chó tự mình từ Thiên Lang, dùng đủ mọi cách đến Ác Tháp tìm cậu, cũng quá giỏi rồi.

"Không hổ là Vua Sói mà Bắc Thành tôn kính nhất." Từ Thanh Nhiên hiếm khi cảm phục một sinh mệnh nào đó, nhướng mày hỏi nó: "Thế mafy cũng muốn theo tao cứu người hửm?"

Con chó trắng ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt cậu.

Ánh mắt đã nói lên tất cả.

Từ Thanh Nhiên khẽ cong môi, vòng tay ôm cổ nó, cùng nhau bước đến bãi đỗ phi thuyền: "Được rồi, vậy chúng ta cùng đưa anh ấy về nhà nào."

Trên phi cơ.

Từ Thanh Nhiên cài đặt xong điểm đến, bắt đầu bay về phía căn cứ quân sự mà Mục Tử Vũ đã nói.

Ở khoang sau, con chó trắng bỗng trở nên kích động bất thường.

Đối tượng khiến nó nổi điên chính là Mục Tử Nguyệt, người đang bị Từ Thanh Nhiên vứt ở phía sau.

Mục Tử Nguyệt đã gần như rơi vào trạng thái mất kiểm soát về tinh thần.

Toàn thân gã chi chít vết thương, thậm chí một phần cơ thể bên dưới còn bị tổn thương nghiêm trọng vì Từ Thanh Nhiên sử dụng thuốc quá mạnh trong một lần mà không thể giải tỏa, cuối cùng trong tình trạng ứ máu quá mức đã vỡ tung.

Chiếc quần loang lổ những vết máu bẩn thỉu.

Mục Tử Nguyệt co người vào góc phòng, ánh mắt lúc thì tỉnh táo, lúc lại thẫn thờ, nhìn chằm chằm con chó trắng cách gã một khoảng.

Con chó trắng nhe răng đầy dữ tợn, đôi mắt xanh lạnh lẽo vốn dĩ luôn điềm tĩnh nay tràn đầy sát khí, rõ ràng nó vô cùng căm ghét người đàn ông trước mặt.

Từ Thanh Nhiên ở ghế lái phía trước nhận ra động tĩnh của nó.

Nhớ lại trong giấc mơ liên quan đến Thẩm Đình Dục trước đây, con chó trắng cũng từng thể hiện thái độ hận thù tương tự với Mục Tử Nguyệt.

Dù cậu không rõ nguyên nhân cụ thể, nhưng tin rằng con chó trắng chắc chắn có lý do để nó phải tức giận.

Nên nói với nó: "Động thủ thì nương tay một chút, đừng giết người."

"Tôi vẫn muốn giữ gã ta lại chơi đùa thêm vài năm nữa."

Con chó trắng cong người, phát ra tiếng gầm gừ đe dọa từ cổ họng, từng bước tiến lại gần Mục Tử Nguyệt.

Những móng vuốt trên chân nó, sau khi trong mắt lóe lên ánh sáng của tinh thần lực, dường như lại sắc bén hơn đôi chút.

Nữ Vương Tinh.

Căn cứ quân sự số 3.

Mọi thứ yên bình, trời trong vắt không một gợn mây.

Mặt trời vẫn chưa ló dạng khỏi đường chân trời, nhưng bầu trời xa xa đã dần sáng lên.

Hàng loạt xe tải chở đầy vật tư bổ sung, dưới sự chỉ huy, lần lượt được đưa lên chiếc phi thuyền quân sự khổng lồ giữa sân bay.

Tạ Nam Quân vội vã bước lên phi thuyền, đi cùng anh ta là vài thành viên trong đội.

Bãi đậu xe cách đó trăm mét.

Lục Thành ngồi một mình trong xe, tay cầm điện thoại, tay kia day nhẹ trán.

Màn hình điện thoại dừng lại ở trang thảo luận được click vào từ từ khóa hot search trên một nền tảng mạng xã hội nào đó.

Đó là chuyện tài khoản chính thức của Ác Tháp nổi điên giữa đêm.

Dư luận trên mạng hiện giờ đã hoàn toàn rối loạn.

Dù là dân chúng của Kim Dực hay Ngân Long, họ đều yêu cầu Đế quốc, đặc biệt là Kim Dực - nơi nắm quyền tối cao, phải đưa ra lời giải thích. Đây là một sự kiện chưa từng có tiền lệ.

Tạm thời, Đế quốc vẫn chưa có phản hồi chính thức.

Lục Thành biết rằng Từ Thanh Nhiên đã bị áp giải vào Ác Tháp.

Giờ đây, hắn thậm chí nghi ngờ rằng tất cả những hỗn loạn này đều có liên quan đến Từ Thanh Nhiên. Vào thời điểm quan chức Ác Tháp bắt đầu hành động bất thường, hắn đã nhận được một cuộc gọi khẩn từ Mục Tử Vũ, điều chỉnh kế hoạch nhiệm vụ của hắn.

Nội dung cuộc gọi là: Nếu Từ Thanh Nhiên kịp đến trước khi đội cứu viện xuất phát, thì hắn - Lục Thành - sẽ không cần đi nữa.

Quyền tham gia đội cứu viện sẽ được chuyển cho Từ Thanh Nhiên, còn hắn ở lại để chỉ huy chính việc cứu trợ tại khu vực thiên tai của Đế quốc.

Nghĩ đến đây, Lục Thành thở dài.

Khi mở mắt ra, đáy mắt thoáng chút cô đơn.

Trên điện thoại còn hiện lên vài tin nhắn.

Là do Từ Thanh An gửi đến, hỏi hắn: "Lục Thành, khi anh về chúng ta hãy tổ chức lễ cưới ngay được không?"

"Em sợ lắm."

"Lục Thành, em chỉ có anh thôi. Anh sẽ không đổi ý phút cuối chứ?"

"Lục Thành, em đã trao cho anh lần đầu tiên... và tất cả mọi thứ của em. Anh từng hứa sẽ chịu trách nhiệm! Em đảm bảo, em sẽ không gây phiền phức cho Từ Thanh Nhiên nữa, em nhất định làm theo lời anh, trở thành một người bạn đời ngoan ngoãn và đúng mực."

Lục Thành không click vào khung chat.

Cũng không trả lời.

Hắn không biết tại sao Từ Thanh An lại được thả ra khỏi Ác Tháp nhanh như vậy.

Nhưng Từ Thanh An đã mặt dày tìm đến hắn, cầu xin sự tha thứ, hứa hẹn đã thay đổi và còn cam kết sẽ xin lỗi Từ Thanh Nhiên để được hắn tha thứ.

Ban đầu Lục Thành không muốn đồng ý.

Chỉ là... chỉ là trong khoảng thời gian đó, hắn đã thấy quá nhiều dư luận trên mạng bàn tán về việc Từ Thanh Nhiên và Thẩm Đình Dục ở bên nhau. Rồi khi cùng Từ Thanh An quay lại Trung tâm Linh hồn bạn đời để thực hiện kiểm tra tương thích, vô tình thấy một bộ dữ liệu được lưu trữ riêng từ phía Tạ Nam Y.

Vì liên quan đến Từ Thanh Nhiên, hắn đã lén trích ra xem.

Phát hiện ra sự thật về độ tương hợp giữa cậu và đứa nhỏ Thẩm gia.

Ngay cả hy vọng cuối cùng có thể ngăn cản cậu ở bên Thẩm Đình Dục cũng tan biến.

Đúng là, độ tương hợp chính thức của họ chỉ có 0.01.

Nhưng hắn nghĩ, có lẽ anh lại hiểu thêm được một chút về Từ Thanh Nhiên bây giờ. Ví dụ như biết rằng, cậu không phải là người chỉ bị giới hạn bởi dữ liệu, cậu chỉ tuân theo con tim mình.

Lục Thành không cam tâm.

Tại sao Từ Thanh Nhiên có thể bước ra khỏi quá khứ, tìm được một người quan trọng mới và sống hạnh phúc, còn hắn phải mắc kẹt trong những lỗi lầm cũ, cô đơn và khốn khổ?

Nên một lúc nóng đầu, bất chấp sự phản đối của Lục Ôn Niên, quyết định tiếp tục cưới Từ Thanh An.

Hắn không muốn trở thành kẻ thua cuộc.

Nhưng dù thế hắn vẫn không cảm thấy hạnh phúc.

Cũng không có cảm giác mãn nguyện khi cố gắng theo đuổi nhịp sống của Từ Thanh Nhiên. Tất cả những gì còn lại chỉ là trống rỗng, tê dại và cô độc vô biên.

Lục Thành cúi đầu nhìn điện thoại.

Vẻ mặt không chút biểu cảm, hắn nghĩa Từ Thanh Nhiên kiên quyết tham gia hỗ trợ, chắc chắn là vì Thẩm Đình Dục phải không?

Vì anh ta, ngay cả mạng sống cũng không cần sao?

Ánh vàng rực rỡ dần dâng lên, trải một tầng ánh sáng lung linh tựa lá ngân hạnh trên mặt biển.

Tại căn cứ số 3 của Nữ Vương Tinh, số người còn đi lại bên ngoài đã giảm đi nhiều, hầu hết đã lên tàu không gian.

Tạ Nam Quân là đội trưởng của đội Kim Dực tham gia nhiệm vụ lần này, đồng thời giữ chức phó chỉ huy tổng hành động, chỉ huy chính là vị Lục Thiếu tướng Ngân Long bên cạnh.

Trong suốt giờ cuối cùng trước khi xuất phát, anh ta đảm đương gần như toàn bộ các sắp xếp trên tàu.

Từ tầng cao nhất chạy xuống tầng thấp nhất, từ bên ngoài tàu đến bên trong, vô số chuyện lớn nhỏ cần quyết định và xử lý, khiến Tạ Nam Quân mồ hôi nhễ nhại, tính tình cũng trở nên nóng nảy, túm lấy một quân nhân của Ngân Long, cau có hỏi:"Thiếu tướng của các người đâu rồi?!"

Vừa mắng, anh ta vừa run tay xé bao một viên kẹo bỏ vào miệng.

Ngay cả bữa sáng còn không kịp ăn, hạ đường huyết lại muốn tái phát.

Người của Ngân Long cũng không thấy thiếu tướng của họ trong suốt một giờ qua, chỉ có thể lắc đầu nói:

"Tôi cũng không biết..."

Tạ Nam Quân suýt tức ngất.

Trước đây luôn nghe nói Lục Thành là 'Thẩm Đình Dục' của Ngân Long, năng lực chỉ huy rất xuất sắc, còn rất kỷ luật.

—— Đây là cái người mà bọn họ tung hô hết lời đấy à?

Sắp xuất phát rồi mà vị thiếu tướng này không chỉ lười biếng cả tiếng đồng hồ, còn làm bộ làm tịch bắt mọi người chờ mình?!

Tạ Nam Quân liếc nhìn đồng hồ, hậm hực nói:

"Tình hình hỗ trợ khẩn cấp, chúng ta không có thời gian dư thừa để lãng phí!"

"Mười phút cuối, mau đi tìm thiếu tướng nhà các người về đây cho tôi! Mười phút sau anh ta vẫn chưa xuất hiện, tôi sẽ trực tiếp tiếp quản quyền điều khiển chính của tàu vũ trụ, trực tiếp xuất phát!"

Tạ Nam Quân nổi giận trông cũng có phần đáng sợ, khiến quân nhân Ngân Long không dám cãi lời, ủ rũ chạy đi tìm người.

Mười phút trôi qua, vẫn không tìm được người.

Tất cả vật tư và thiết bị, bao gồm cả trang bị y tế và bác sĩ quân y đều đã lên tàu.

Tạ Nam Quân đứng trước cửa khoang, liếc nhìn đồng hồ, lạnh lùng ra lệnh:

"Đóng cửa khoang, chúng ta xuất phát ngay."

Những người điều khiển ở bảng điều khiển chính đều rất tuân thủ mệnh lệnh, không chút nghi ngờ, lập tức làm theo.

Động cơ của tàu không gian tăng cường lực, phát ra tiếng vang báo hiệu chuẩn bị cất cánh.

Tạ Nam Quân nhìn cánh cửa khổng lồ đang chầm chậm khép lại, quay người định rời khỏi khoang chứa chiến cơ để đến phòng điều khiển.

Bỗng nhiên, anh ta nghe thấy tiếng hô kinh ngạc của nhân viên làm việc phía sau.

Quay đầu nhìn lại, một chiếc phi cơ màu sáng lao vào đúng khe hở cuối cùng trước khi cửa khoang đóng lại hoàn toàn, hạ cánh ở vị trí hàng cuối.

Đèn và động cơ của phi cơ nhanh chóng được tắt đi, nhưng không tắt hoàn toàn — hệ thống cung cấp oxy bên trong vẫn hoạt động.

Phản xạ đầu tiên của Tạ Nam Quân là nghĩ đến Lục Thành đến muộn.

Anh ta hít một hơi, chuẩn bị sẵn sàng mắng khi hắn xuống. Nhưng vừa liếc qua, anh lại thấy trên thân phi cơ in biểu tượng của Kim Dực.

...?

Có phải vì gấp quá mà thiếu tướng Lục Thành tiện tay lấy một chiếc phi cơ của Kim Dực để đuổi theo không?

Những quân nhân khác trong khoang cũng ngỡ ngàng trước sự xuất hiện bất ngờ của chiếc phi cơ, mắt tròn xoe quan sát nó.

Cho đến khi cửa buồng lái chính mở ra, người bên trong bước xuống.

Ánh mắt giận dữ của Tạ Nam Quân dần chuyển thành ngơ ngác, rồi lại biến thành kinh ngạc: "... Từ Thanh Nhiên??"

Không phải, cậu không phải bị bắt vào Ác Tháp sao?

Sao lại xuất hiện ở đây?!

Tạ Nam Quân vừa kinh ngạc, vừa đổ mồ hôi lạnh.

Khoan đã, nếu cậu ta xuất hiện, có phải nghĩa là cậu ta đã biết chuyện của Thẩm Đình Dục rồi không?

—— Ông tướng à, thật sự không thể trách anh ta được.

Anh ta chẳng nói gì cả, là Từ Thanh Nhiên tự phát hiện ra!

Trạng thái của Từ Thanh Nhiên trông... khá là chật vật.

Toàn thân ướt sũng, trông như vừa bò lên từ biển. Cả con chó trắng đi theo cậu cũng vậy, vừa nhảy xuống đã lắc mạnh người, làm nước bắn tung tóe.

Tạ Nam Quân nhìn cậu đi đến trước mặt mình, ngập ngừng một chút, hỏi: "... Hai đứa rơi xuống biển hở?"

...

Trong phòng nghỉ.

Từ Thanh Nhiên ngồi ở mép giường, đã thay một bộ đồ sạch sẽ, thoải mái.

Trên người cậu cũng đã tắm sạch sẽ, tay cầm máy sấy tóc, sấy khô tóc mình trước sau đó gọi con chó trắng lại gần.

Cậu chỉnh nhiệt độ và gió về mức dịu nhẹ, tiếp tục sấy khô bộ lông ướt đẫm cho nó.

Tạ Nam Quân ngồi bắt chéo chân trên ghế sofa bên cạnh, tay cầm điện thoại, xoay màn hình về phía Từ Thanh Nhiên rồi chỉ vào giao diện, hỏi:

"Từ Thanh Nhiên, đây không phải là kiệt tác của cậu chứ?"

Trên kia là một số tin tức liên quan đến video của Ác Tháp.

Chuyện này đã làm náo loạn cả đế quốc, ai nấy đều biết, tình hình vô cùng nghiêm trọng, người dân đang đồng loạt lên án dữ dội.

Từ Thanh Nhiên ngẩng lên nhìn qua, sau đó lại cúi đầu, tiếp tục tập trung sấy lông cho chú chó trắng.

Không nói một lời, tức là ngầm thừa nhận.

Tạ Nam Quân không thể tin nổi: "Không phải, cậu thật sự làm à?"

"Cậu làm cách nào vậy?!"

Tạ Nam Quân tiếp tục mở miệng nói không ngừng:

"Tôi nghe nói trước đây, cũng có nội gián muốn lẻn vào Tháp 1 để lấy cắp thông tin mật. Nhưng chẳng ai từng thành công, chứ đừng nói đến chuyện hack được tài khoản và phát tán những video này!"

Anh ta vừa nói vừa click vào video, video hot nhất là của Thẩm Đình Dục. Sau khi xem vài giây, anh ta lẩm bẩm:, "Trước đây Thẩm Đình Dục thật sự rất thảm."

Từ Thanh Nhiên sấy khô lông cho con chó trắng, tắt cái máy sấy ồn ào đi.

Từ Thanh Nhiên sấy khô lông cho chú chó trắng, tắt máy sấy ồn ào, cầm lược lên vừa chải lông cho chó vừa trả lời thắc mắc của Tạ Nam Quân: "Rất đơn giản thôi."

"Lấy được quyền kiểm soát hệ thống trung tâm của Tháp 1 không phải là xong rồi sao?"

Cậu nói cứ như thể chuyện này dễ như uống nước vậy, còn khen thêm một câu: "Anna đúng là rất thông minh, tiết kiệm tâm sức hơn một hệ thống mà tôi từng biết nhiều."

Hệ thống: "...?"

Tại sao cứ cảm giác mình vừa bị chọt một cái thế nhể?

Ánh mắt Tạ Nam Quân nhìn cậu như thể đang đối diện với một con quỷ: "Cậu nói lấy là có thể lấy sao?"

"Với lại, nhiều quân vệ canh giữ như thế, dù có nắm được quyền kiểm soát, cậu định làm sao hành động ngay dưới mắt họ? Còn chuyện cậu trốn khỏi nhà lao thì sao?"

Từ Thanh Nhiên thản nhiên đáp:

"Không có gì to tát cả, người cũng không đông lắm."

"Giết hết những kẻ có thể giết là xong."

"Nhà lao ấy hả?"

"Động một ngón tay là có thể ra ngoài rồi."

Tạ Nam Quân: "..."

Anh ta rất muốn phản bác Từ Thanh Nhiên 'cậu chỉ khoác lác thôi', nhưng lại không thể, bởi vì người thật sự đang ngồi trước mặt hắn đây rõ ràng rất "trâu bò".

Sao trên đời này lại có người còn phi lý hơn cả Thẩm Đình Dục chứ?

Gã này mới là vũ khí hình người thật sự đúng không?!

Vũ khí hình người Từ Thanh Nhiên chải lông cho con chó trắng xong, lại nói với Tạ Nam Quân: "Dẫn tôi đi ăn cơm, tôi đói rồi."

Tạ Nam Quân: "..."

Hai người họ đi đến nhà ăn để lấp đầy bụng.

Trong lúc đó, Từ Thanh Nhiên tiện thể nói với Tạ Nam Quân rằng cậu đã đổi nhiệm vụ với Lục Thành.

Tạ Nam Quân dần dần cảm thấy có gì đó không đúng, tức giận nói: "Khoan đã, như vậy chẳng phải quyền chỉ huy chính đang trong tay cậu sao?!"

"Mẹ nó, xét về thâm niên tôi vẫn là tiền bối của cậu, sao cậu lại chiếm hết lợi thế thế hả!"

Từ Thanh Nhiên bình tĩnh hỏi: "Có vấn đề gì không?"

Tạ Nam Quân rất muốn nói rằng anh ta có cả đống vấn đề.

Đặc biệt, Anh ta chưa từng thấy dáng vẻ chỉ huy của Từ Thanh Nhiên, hơi lo lắng cậu có đảm đương nổi không, cũng như có thể áp chế được quân nhân của hai quân đoàn không.

Nhưng có vẻ Từ Thanh Nhiên không định tiếp tục chủ đề này.

Sau khi ăn sạch đồ ăn trên đĩa, cậu đẩy đĩa sang một bên, hỏi Tạ Nam Quân:

"Giờ thì, anh có thể kể cho tôi nghe nhiệm vụ của Thẩm Đình Dục là gì không?"

Lãnh thổ của Đế quốc Kian, tại một trạm căn cứ cách 60 năm ánh sáng.

Trạm năng lượng đã bị phá hủy gần như hoàn toàn.

Các tòa nhà căn cứ đều đang bốc khói. Ở các khu vực khác nhau, quân vệ của hai quân đoàn vẫn đang chiến đấu với các sinh vật ngoại tộc trên hành tinh này.

Do năng lượng bị suy giảm, ngoài bầy quỷ, những sinh vật ngoại tộc khác gần đó cũng kéo đến tham chiến.

Nơi này giờ có thể nói là hỗn loạn như quỷ ma đang nhảy múa.

Ngay lúc này, ở một góc không mấy nổi bật trong khu vực trạm.

Một trong những tòa nhà của trạm, đĩa tín hiệu trên nó đang bốc khói đen cuồn cuộn.

Xung quanh, nhiều xác của ngoại tộc nằm rải rác.

Những kẻ bao vây ở đây đã tạm thời bị tiêu diệt sạch, nhưng một đợt mới—đặc biệt là đội quỷ ám có vẻ "đặc biệt yêu thích" Thẩm Đình Dục—có lẽ đang trên đường đến.

Một vệ binh mặc quân phục Ngân Long đột ngột quỳ phịch xuống đất, chắp tay cầu xin với người đàn ông tóc đen mắt xanh trước mặt: "Thẩm... Thẩm Đại tướng, xin ngài tha cho tôi, tôi, tôi không làm gì cả, tất cả đều là bọn họ làm!"

Thẩm Đình Dục đứng trước mặt hắn, cúi đầu nhìn xuống.

Nụ cười thoáng trên môi, đôi mắt cong cong như thể anh vẫn giữ vẻ hiền hòa thường ngày—nếu như trong tay anh không cầm con dao dính máu người.

Gần nơi vệ binh quỳ gối, còn có vài người cùng quân đoàn với hắn nằm la liệt.

Xa hơn một chút, cũng có bệ binh của Kim Dực.

Nhưng phần lớn những người này không chết dưới tay ngoại tộc mà đều chết bởi chính tay của Thẩm Đình Dục.

Những vết cắt sâu trên cổ họng khiến máu chảy thành vũng lớn.

"Ây." Sau một hồi, người đàn ông cầm dao khẽ thở dài.

Nhưng ngay sau đó, anh đưa tay mạnh mẽ nắm lấy, lực tay lớn đến mức như muốn giật tung cả da đầu của kẻ bị anh túm tóc.

Anh mỉm cười nhẹ nhàng, nhưng giọng nói lại lạnh lùng đến mức đáng sợ:

"Tôi đã rất cố gắng để trở nên tốt bụng một lần."

"Vậy mà các người, tại sao cứ phải ép tôi làm thế này?"

••••••

Lời của tác giả:

Nhân dịp cuối tuần, muốn hỏi mọi người có mong chờ ngoại truyện nào không? Tui đang cân nhắc có nên viết thêm sau khi hoàn chính văn không. Nếu mọi người có ý tưởng, cứ nói nhé, tui sẽ cân nhắc viết thử một chút~

Editor:

Một chút của bả là 25 chương ngoại truyện dài bằng 1 bộ truyện thường ;-;
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.