Thoạt nhìn dáng vẻ của cậu rất giống với một người khác trong ký ức linh hồn của anh.
Editor: Hannie - Check chính tả: Nho
༶•┈┈┈┈୨♡୧┈┈┈┈┈┈┈┈•༶
Đơn xin của Từ Thanh Nhiên và Thẩm Đình Dục được nộp lên chỉ mười phút sau khi thông báo chính thức của đế quốc vừa ra.
Còn là điền tại chỗ trong văn phòng trạm không gian, có lẽ là hai người nhanh nhất đế quốc.
Lý do xin phép còn rất đơn giản: Thăm người thân.
Hay thật, thăm người thân.
Nhân viên đứng bên cạnh quan sát không nhịn được nghĩ, lý do này cũng quá tùy tiện, không biết phòng chính vụ có thông qua không đây?
Về thời điểm điều chỉnh lệnh cấm, Từ Thanh Nhiên thực sự không thông đồng với đế quốc.
Nhiều nhất cũng chỉ là trước đó khi gặp Mục Minh Thụy ở hoàng cung có nhắc qua một câu thôi.
Không ngờ Mục Minh Thụy thật sự nghe lọt tai những gì cậu nói?
Từ Thanh Nhiên đột nhiên hơi hối hận.
Sớm biết Mục Minh Thụy dễ nói như vậy, hôm đó cậu nên đề xuất thêm vài ý kiến.
-- Ví dụ như bãi bỏ quy định chỉ có huyết mạch trực hệ hoàng tộc mới có thể kế thừa chức chỉ huy tối cao của quân đoàn.
"Từ Thanh Nhiên, cậu đúng là lợi hại."
Thích Hòa Khiêm lo lắng cho cậu đã lâu cuối cùng thở phào, đi đến bên cạnh lắc đầu với cậu.
Từ Thanh Nhiên liếc mắt nhìn sau lưng Thích Hòa Khiêm: "Lục Thành đâu?"
"Đã đi rồi." Nghĩ đến sắc mặt của Lục Thành khi rời đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-noi-dien-o-tieu-thuyet-tuong-lai-nguoc-thu/3729258/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.