... Sao em lại khóc?
༶•┈┈┈┈୨♡୧┈┈┈┈┈┈┈┈•༶
Editor: Hannie
Check chính tả: Nho
—------
Ngón tay đặt trên đùi của Từ Thanh Nhiên khẽ động đậy.
Cậu không cảm thấy bất ngờ vì lời nói của Mục Minh Thụy.
Trước đây Thẩm Đình Dục đã nhiều lần giúp cậu xử lý những vấn đề khá phức tạp liên quan đến thành viên hoàng gia.
Đặc biệt là vụ việc của Mục Tử Vũ nên việc Thẩm Đình Dục nhắc đến cậu trước mặt Mục Minh Thụy là điều bình thường. Nhưng việc tìm cậu đến đây và câu nói đầu tiên là nội dung như vậy thì thật đáng suy ngẫm.
Từ Thanh Nhiên đảo mắt: "Phải chăng Bệ hạ đã mời tôi vào cung theo cách này vì nể mặt Thẩm Đình Dục?"
Kiểu này thật là long trọng.
Mục Minh Thụy nhíu mày ho khan hai tiếng, không nói gì, coi như đã mặc nhiên công nhận câu trả lời.
Từ Thanh Nhiên cười nhẹ: "Vậy thì Bệ hạ khá coi trọng Thẩm Đình Dục đấy."
Khóe miệng Mục Minh Thụy hầu như không động đậy, nhưng có thể nghe rõ ràng tiếng cười khẽ của ông ta, giọng khàn khàn: "Đứa trẻ xuất sắc, ai mà chẳng thích chứ?"
Trong giọng nói dường như còn ẩn chứa chút tiếc nuối khó diễn tả.
Từ Thanh Nhiên đang suy nghĩ lại thấy Mục Minh Thụy ngồi thẳng lưng: "Nhưng mà việc ta mời cậu đến đây cũng không hoàn toàn vì cậu ta."
"Tiếng tăm của cậu rất lớn, ta ở trong cung chân không bước ra khỏi cửa mà cũng có thể nghe thấy tên cậu từ miệng nhiều người khác nhau."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-noi-dien-o-tieu-thuyet-tuong-lai-nguoc-thu/3722356/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.