Bắt đầu vào tháng sáu, thời tiết Nam Kinh đột nhiên trở nóng.
Sống ở Nam Kinh gần bốn năm, cảm giác nhiều nhất là nơi này giống nhưkhông có mùa xuân và mùa thu, không nóng thì là lạnh, có thể đột nhiênđang mắc áo khoác lông dày chuyển sang áo thun cộc tay ngay.
Nhưng mà trời nóng đến thế này, cũng vừa hay thích hợp với tâm trạngnôn nóng của tôi —— không phải do bài bảo vệ luận văn, mà là do kì thiđại học của em họ.
Cậu mợ tự nhiên trở nên hồi hộp, ba tôi cũng gọi điện thoại đến hỏithăm, tuy cậu cũng không lấy làm cảm kích lắm. Tôi cũng tự cảm thấy khẩn trương, đi ngang qua phòng em họ bước chân cũng nhẹ hơn, sợ chạm đếngiờ nghỉ của em ấy. Nhưng mà giữa bầu không khí nóng vội ở đây, cáingười chuẩn bị đi thi kia lại nhàn nhã như chả có chút khẩn trương nào.Ngày bảy đi thi thì ngày sáu nó còn đang nghiên cứu sổ tay du học.
“Trường này nhìn qua coi bộ cũng đẹp ha.” .
“… Em đã chẳng nói mọi thứ đã được quyết định rồi sao.” .
Việc em họ sau khi thi đại học sẽ đi du học hè Châu Âu vốn là chuyệnđã định sẵn, chỉ là không ngờ tôi cũng sẽ bị kéo đi theo. Vốn là mợ sẽhộ tống em họ, nhưng cuối cùng bây giờ mợ có việc không đi được, khôngcòn cách nào liền đẩy tôi ra trận. Vừa nghĩ đến việc phải ngồi máy baymười mấy tiếng đồng hồ, tôi bắt đầu thấy sợ.
“Khương Duệ, em muốn xem bài lại chút không, ngày mai là đi thi rồi.” .
“Ai còn xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhu-anh-duong-ruc-ro/1266802/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.