Sáng hôm sau, Vũ Tuyết Nhi chuẩn bị đến công ty cùng với Nam Phong, nên cô thức từ rất sớm. Sửa soạn xong, cô xuống lầu ăn sáng cùng Nam Thành và Lưu Á, khoảng năm phút sau mới thấy mặt Nam Phong đi vào phòng ăn.
_ Ngồi ăn sáng rồi hẳn đi! - ông Nam nhìn về phía anh nhẹ giọng lên tiếng.
_ Vâng ạ! Tiểu Nhi, lát nữa ra xe anh có chuyện bàn với em.
_ Được. Mẹ, ngày mai khai trương shop thời trang mới của mẹ con, mai mẹ có rảnh không, con với mẹ cùng đi?
Vừa ăn vừa nhìn về phía Lưu Á nhẹ nhàng hỏi.
_ Thế ngày mai mẹ đi cùng con, sẵn tiện mua sắm luôn, chứ ở nhà hoài mẹ cũng chán. À phải rồi, vườn hướng dương của mẹ con có cho người chăm không Phong? Về lâu rồi mà mẹ quên ra hoa viên xem thử.
Nhắc đến hoa viên, ánh mắt của anh lảng tránh đi phía khác, cũng không biết trả lời thế nào, im lặng hồi lâu không thấy anh trả lời cô lên tiếng thay anh.
_ Con đâu thấy vườn hướng dương nào đâu mẹ, hoa viên cũng được con sửa sang lại rồi. Trồng nhiều loại hao lắm ạ! Khi nào rảnh con đưa mẹ ra ngắm hoa.
Nói đến hoa viên do chính tay mình trang trí và sửa sang thì nụ cười tươi trên môi của cô khó mà khép lại được. Nhìn nụ cười đang nở của cô khiến anh quên đi sự ngạc nhiên đang hiện hữu trên mặt của mẹ mình.
_ Trồng nhiều hoa? Là sao? Mẹ cho người trồng hoa hướng dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhat-duoc-tong-tai/2779742/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.