Sau khi thư kí Tống bước ra ngoài, Vũ Tuyết Nhi cầm ly nước lên nhấp một ngụm rồi hỏi Nam Phong:
_ Anh không hỏi em tại sao lại đáp ứng họ?
Mắt thấy cô đã để ly nước lại xuống bàn, anh vội vươn tới cầm lên uống ngay chỗ cô vừa uống, rồi nhìn cô nhàn nhạt trả lời, còn cô thì nhìn anh như sinh vật lạ chẳng biết nên nói gì.
_ Anh không cần biết em muốn làm gì, nhưng anh luôn ủng hộ em, yên tâm anh luôn ở phía sau dọn tàn cục cho em.
Xoa đầu cô cưng chiều, lời anh nói như một đòn đánh thẳng vào tâm lý của Vũ Tuyết Nhi, tim cô đập loạn nhịp chẳng hiểu vì sao nhưng lí trí của cô mách bảo yêu anh cô sẽ không hối hận.
Cô nhẹ nhàng ngồi lên đùi của anh, nhìn thẳng vào đôi mắt ấy, không nói không rằng đặt môi mình lên môi anh hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt qua nước.
Cảm nhận được cô muốn rời đi khỏi môi mình anh đưa tay ôm eo cô kéo sát vào người rồi bất đầu hôn. Hai tay cô đặt lên vai anh từ từ luồn vào sau gáy đáp trả nụ hôn bá đạo có phần nhẹ nhàng của anh.
Được cô đáp trả, anh vui mừng mà hôn càng mãnh liệt hơn. Sau vài phút hơn, cảm thấy Vũ Tuyết Nhi đã dần mất đi khí oxi, Nam Phong mới luyến tiếc buông cô ra. Tựa người vào vào ngực anh hít lấy hít để luồn không khí bên ngoài.
Anh nhìn cả thế giới đang ở trong lòng mình mà không nhịn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhat-duoc-tong-tai/2779740/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.