🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Những ngày sau đó, Lý Niệm sống chui rúc trong lều, không dám chường mặt ra ngoài. Có một nỗi ám ảnh treo ở thềm cửa. Mỗi lần y thò chân ra, tim y đập nhanh. Y bắt đầu tự hỏi bản thân rằng, mình ra ngoài kia vì điều gì? Y sẽ gặp những kẻ hãm hiếp. Bùn đất cứ liên tục bám vào gót chân, dây lên quần áo. Đám ô hợp kia sẽ luôn lượn qua lượn lại như bầy chó hoang rình mồi. Ra ngoài, mùi động vật và xác chết sẽ ùa vào khoang phổi.



Kể ra bầu trời cũng là một niềm an ủi lớn đấy. Y có thể trông thấy ánh sáng, vì nếu cứ lẩn khuất mãi thì người sẽ xọp đi nhanh chóng. Chưa kể những bệnh tật, mưng mủ phát sinh nếu cứ ở trong cái xó như này.



Đám kền kền chao liệng làm cho bầu trời trở nên nặng nề và ảm đạm. Quân báo hiệu cái chết. Chẳng ai chào đón chúng cả. Những cái đầu trọc lốc và đôi mắt đỏ như máu, chúng cư xử dã man.



"Điện hạ, người đi chậm thôi!" Tên người hầu theo sau mông ngựa của ai đó la lên thất thanh. Mặc Nguyệt cau mày, cố giữ cho bản thân không tức giận thêm lần nào nữa vì khó chịu. Kẻ đằng sau vẫn chưa biết ý, la oai oái như thể điện hạ của gã muốn nghe điều đó lắm. Hạ Xương cưỡi ngựa đi đằng sau, nhìn thấy chỉ biết lắc đầu.



Bốn cái móng ngựa được rèn bằng sắt đen lún chặt xuống nền đất. Con đường núi càng dốc, càng khó đi. Mặc Nguyệt nhảy xuống khỏi lưng ngựa, kéo bờm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhan-thien-co/2711254/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tội Nhân Thiên Cổ
Chương 4: Thái tử điện hạ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.