Chờ đến lúc Cố Dã rời đi tôi mới bình thường trở lại, sau đó phát hiện quyển nhật ký nằm dưới sô pha?
Nhưng tôi nhớ nó vẫn luôn ở trong phòng tôi mà?
Hơn nữa, hình như đây là vị trí Cố Dã ngồi khi nãy?
Vậy trước đó, lúc anh ta dọn dẹp phòng anh ta có phát hiện ra không?
Tôi cực kỳ xoắn xuýt.
Hôm sau, lúc đi học, tôi liên tiếp nhìn về phía anh ta.
Tôi muốn nói lại thôi, muốn hỏi gì đó nhưng biểu hiện của Cố Dã rất bình thường, dáng vẻ hoàn toàn không giống như là đã xem qua nhật ký.
Tôi đang nghĩ liệu có nên tìm một cơ hội thăm dò anh ta một chút hay không.
Hôm nay, khi chúng tôi đi shopping.
Lúc tôi đi WC xong bước ra ngoài thì nhìn thấy Cố Dã đang chờ tôi lại nói chuyện cười đùa với một em gái xinh đẹp.
“Ừ, tối gặp lại. Đi nhanh đi, bạn gái của anh sắp ra ngoài rồi?”
Anh ta còn cưng chiều phất tay một cái để người nọ rời đi trước!
Tôi như bị sét đánh.
Cố Dã sợ tôi nhìn thấy cô gái kia đến như vậy?
Muốn giấu kỹ như thế nào đây!
Bảo sao anh ta nói tối nay anh ta không rảnh, có việc bận.
Hoá ra là buổi tối vội đi hẹn hò với cô gái kia!
Tôi hỏi thẳng anh ta: “Cô gái kia là ai!”
Hình như Cố Dã giật mình vì tôi đột nhiên xuất hiện, ánh mắt hơi né tránh: “Em gái của anh, cũng là người cùng chơi game hôm trước.”
Chà chà!
Lại là em gái anh?
Nào có chuyện trùng hợp như thế!
Thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhan-nham-ban-trai/777055/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.