Edit: Luna Tan
“Mộ Tịch, cậu thật sự đi sao?”. Đứng trước cửa nhà ga, Kiếm Bình lên tiếng hỏi.
Trên người chỉ mang duy nhất một chiếc ba lô đựng những đồ dùng thiết yếu. Ví tiền trong túi áo dán sát vào người cùng với chi phiếu và hình của Tiểu Tĩnh.
“Cậu có đủ tiền không? Quyển sổ tiết kiệm lớn nhất hình như đã bị Tiểu Tuyết đã cầm đi rồi… Nếu như không đủ, chỗ này tôi còn một ít…”. Cậu với tay vào túi lấy ra một cuốn sổ tiết kiệm màu đỏ khác.
Dung Kiếm Bình là một nhà văn tự do, ngay cả bản thân mình còn gánh vác không nổi, hơn nữa lại là người không biết cách quản lý tiền bạc. Nhà văn bây giờ cũng rất khó kiếm ăn, tính cách cậu ấy lại như vậy, tiền trong tay kia rất có thể đã là tất cả tài sản của cậu rồi.
Cho tới bây giờ, y đã nợ cậu quá nhiều, cũng đã ỷ lại vào cậu quá nhiều. Lúc này đây, y muốn tự mình dựa vào sức lực của bản thân.
“Không sao, tôi sẽ vừa đi làm vừa tìm Tiểu Tĩnh”. Giọng nói Lâm Mộ Tịch nhẹ nhàng lại điềm tĩnh.
Lần giải phẫu kia, cho dù có thật sự liên quan đến y hay không, y cũng sẽ không nhắc đến nữa. Đem quá khứ toàn bộ vứt bỏ, những ngày tháng sau này, y chỉ muốn tìm lại vợ con mình…
“Kiếm Bình, tôi đi đây”
Người kia trầm mặc một hồi, sau đó thoáng ôm nhẹ y nói: “Trên đường bảo trọng, người cậu như vậy… phải biết cẩn thận…”.
Lời nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhan-lac-ly/2616749/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.