Edit: Luna Tan
Mạnh Vãn Đình khinh mạn nhìn nhìn người đang bị trói giống như nhìn một thứ phế phẩm.
Lâm Mộ Tịch nhục nhã cúi đầu: “Mạnh Vãn Đình, rốt cuộc vợ tôi đã gây ra chuyện gì?”.
“Cũng không có gì hết, chỉ là lén đem thông tin cơ mật của công ty tuồn ra bên ngoài”
Y hoảng hốt quay đầu nhìn Tiểu Tuyết đôi mắt ngân ngấn lệ: “Mộ Tịch, em làm vậy chỉ vì muốn cứu anh…”.
Khó khăn quay lại nhìn Mạnh Vãn Đình: “Mạnh tiên sinh, vợ tôi chỉ là một thư ký, thông tin mà cô ấy tiết lộ nhất định không phải thứ quá quan trọng, tổn thất của anh… tôi sẽ tận lực bồi thường, xin anh hãy thả cô ấy ra”.
Người kia chỉ cười lạnh đáp: “Cậu có biết cô ta đã tiết lộ thứ gì không? Thả sao? Bồi thường? Chỉ bằng cậu mà có thể bồi thường đủ sao?”.
Những câu hỏi dồn dập liên tục đánh tới khiến y không sao thở nổi, đôi mắt lạnh lẽo không một chút nhiệt độ găm thẳng lên người.
“… Vậy anh hãy thả chúng tôi ra, có gì tôi và cô ấy sẽ chịu sự trừng phạt của pháp luật”. Lâm Mộ Tịch quyết liệt phản kháng lại.
Mạnh Vãn Đình đi đến bên cạnh từ trên cao nhìn xuống, một tay đưa lên vân vê hai điểm nhũ hoa trước ngực, tay còn lại với xuống xoa nắn dục vọng y.
“Đừng… đừng làm vậy… Xin đừng làm vậy trước mặt cô ấy…”. Y nhỏ giọng khép nép cầu xin.
“Lâm Mộ Tịch, cậu muốn giải quyết mọi chuyện như vậy cũng được thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhan-lac-ly/2616732/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.