Edit: Luna Tan
Không khí có chút kỳ lạ.
Lâm Mộ Tịch vừa bước vào bệnh viện, mọi người đều đổ dồn về phía y với ánh mắt kỳ quái. Ngày hôm qua vẫn còn bình thường, hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Y đi qua vỗ vai Lý Nhan: “Tiểu Lý, có phải trong viện đã xảy ra chuyện gì không?”.
Cô bé nghe vậy liền quay đầu lảng tránh: “Không có đâu thầy, sao thầy lại hỏi như vậy?”.
Nhìn thấy bộ dáng trốn tránh của cô, Lâm Mộ Tịch bất đắc dĩ lắc đầu: “Không có gì đâu, em đến kiểm tra tình hình bệnh nhân giường số bốn bảy đi”.
Lý Nhan nhanh chóng chạy trốn khỏi ánh mắt y.
Lâm Mộ Tịch ngồi xuống ghế đưa tay lên sờ cằm suy nghĩ.
Lại là Mạnh Vãn Đình? Tuy tính cách anh ta có chút vấn đề nhưng……
“Ruỳnh ruỳnh!”
“Mời vào”
Người mới đến tóc bị gió thổi loạn có chút rối, quần bò mài phía trước trông có vẻ rất trẻ trung, tinh thần phấn chấn mang trên mình nụ cười vui vẻ sáng láng.
“Cậu lại làm sao vậy?”. Y xoay ghế lại mỉm cười nhìn Dung Kiếm Bình.
“Lâu như vậy mà cậu chẳng đến tìm tôi lần nào khiến tôi phải đích thân lặn lội tới đây tìm cậu đó”. Kiếm Bình bất mãn lầm bầm. Hôm qua nhận được điện thoại của cậu, y mới giật mình nhớ tới đã lâu lắm rồi chưa cùng người bạn này liên lạc. Cũng may Tiểu Tuyết cũng có kể lại tình hình của y với cậu.
Đưa ra mấy hộp thuốc đã chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nhan-lac-ly/2616723/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.