Hiệu trưởng của Đại học Lôi Trạch là một huyền thoại.
Sở dĩ nói như vậy, ngoại trừ bối cảnh quân đội thần bí và quyền thế khủng bố được mô tả trong tứ đại truyền thuyết của trường học ra, càng bởi vì từ khi ông ta đảm nhiệm chức hiệu trưởng cho tới nay, đã có rất nhiều sự cải cách mang đến lợi ích thiết thực cho sinh viên chúng tôi.
Cho nên thái độ của tôi đối với Cố Trường Minh sẽ khác so với Phàn Kiến Tu, chắc chắn có chút kính trọng hơn.
Sau khi nghe cậu ta giới thiệu xong, tôi liền đứng dậy, chủ động vươn tay với người thanh niên kia, lễ phép cười nói: "Xin chào, tôi là Trần Thiên Vị, thật vui mừng khi được làm quen với cậu."
Ai ngờ, sự lễ phép của tôi cũng không được đáp lại.
Cố Trạch Khải làm như không thấy được tôi đã vươn tay ra, chỉ quan sát tôi từ trên xuống dưới, vẻ mặt không hề che giấu sự kiêu căng và khinh thường, giống như trong mắt cậu ta tôi chỉ là một con kiến không cần để tâm đến.
Vẻ mặt của tôi không thay đổi, vẫn lạnh nhạt như
trước.
Phàn Kiến Tu như cố ý như vô tình ngẩng đầu nhìn hắn một cái.
Cố Trường Minh nhíu mày, khiển trách: "Cố Trạch Khải, sự lễ phép của con đâu?"
Cố Trạch Khải bất mãn nói: "Ông hai, ông biết mà, con có bệnh sạch sẽ, không quen tiếp xúc thân thể với bất kỳ
người đồng giới nào cả. Hơn nữa, ông tới đây thăm bạn bè còn mang theo còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nguoi-thua-ke-gia-toc-tai-phiet/3383927/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.