Tôi và Mễ Lạp rời khỏi phòng, vừa mới đi xuống lầu hai, Mễ Lạp cũng tự giác rời khỏi lòng tôi, làm ra vẻ như hai người không quen biết nhau.
Nhưng khuôn mặt ửng hồng của cô nàng và nụ cười phấn khởi đó, cho dù giấu cỡ nào cũng không giấu được.
Đặc biệt giờ phút này cô ấy còn chưa hoàn toàn hồi phục, không chỉ toàn thân đang mềm nhũn và bất lực, hạ thể cũng đang đau đớn khó nhịn, thế cho nên muốn cố gắng làm ra động tác đi đường thong thả, mỗi bước đi đều nhịn không được mà hơi hơi nhíu mày.
Tôi thấy thế khẽ mỉm cười, lại một lần nữa kéo cô nàng vào trong lòng.
Mễ Lạp liền sửng sốt, nhẹ giọng nói: “Chủ nhân... sẽ bị người khác nhìn thấy đó..."
“Thấy thì thấy, vốn không cần phải cố ý giả bộ như vậy." Tôi mỉm cười, nửa ôm nửa đó để trọng lượng của cô ấy dựa vào người tôi, sau đó đi vào thang máy.
tôi.
Mễ Lạp mấp máy miệng, đỏ mặt rúc vào trong lòng
Khi đi tới lầu một của quán bar Hạo Nguyệt, phía dưới đã sớm kín người và hết chỗ, vô số cả trai lẫn gái theo tiết
tấu âm nhạc đang ra sức vặn vẹo thân thể trên sàn nhảy, ở trong ánh đèn neon tối mờ đó phát huy hết kinh nghiệm và tràn đầy mùi hooc-môn.
Lúc này cũng không ai chú ý tới sự xuất hiện của tôi và Mê Lạp, mấy chị em của cô ấy hình như cũng đã sớm rời đi, đi theo những người bị thương đến bệnh viện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nguoi-thua-ke-gia-toc-tai-phiet/3383923/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.