Quan Chẩn bị tôi hỏi đến sửng sốt, há miệng thở dốc, cười lạnh nói: "Nực cười! Cậu đừng có ngậm máu phun người, con mắt nào của cậu nhìn thấy tôi ngăn cản cậu báo cảnh sát hả?!"
"Nói như vậy thật ra cậu cũng muốn ba người này bị cảnh sát bắt về đúng không?" Tôi cười hỏi.
"Đương... Đương nhiên.” Quan Chấn nhìn thấy đám đông đang đứng xem có vẻ đã bắt đầu nghi ngờ, chỉ có thể bất đắc dĩ mà gật đầu, nói: "Tôi vừa rồi chẳng qua là muốn cho bọn họ một cơ hội, nếu cậu đã kiên trì muốn báo cảnh sát, tôi đây cũng không có ý kiến."
Lời nói vừa dứt, vẻ mặt hoài nghi của mọi người đều biến mất.
Nhưng sắc mặt của ba tên lưu manh kia thì lập tức biến đổi, mắt lộ vẻ kinh hoàng, nhịn không được mà lo lắng la lên: "Chờ một chút, ngươi không được..."
“Ba người các ngươi, nếu đã phạm sai lầm, thì nhất định phải nhận trừng phạt!"
Quan Chấn quát lớn một tiếng để cắt ngang lời hắn, nghiêng người quay lưng về phía mọi người đồng thời cũng điên cuồng nháy mắt với gã lưỡi đinh, đồng thời lạnh lùng nói: "Ở ngoài đường chọc ghẹo thiếu nữ không thành,
cho dù đến cục cảnh sát cũng sẽ không có hậu quả gì nghiêm trọng đâu, rất nhanh sẽ có thể rời khỏi đó. Nhưng các ngươi phải nhớ cho kỹ, sau này tuyệt đối không thể tái phạm nữa! Tôi tin tưởng chỉ cần các ngươi có thể bỏ ác theo thiện, nhất định có thể đạt được nhiều hồi báo tốt hơn so với trước kia!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nguoi-thua-ke-gia-toc-tai-phiet/3383899/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.