Cận Bảo Kim bị đông đảo cảnh sát đè ở dưới chân, ngửa đầu nhìn ánh mắt lạnh lùng không có chút cảm xúc nào của Chu Văn Thắng, chỉ cảm thấy cả người đang không ngừng run rẩy, trái tim đã hoàn toàn rơi vào vực sâu.
Hắn ta hiểu rằng, nếu không có chứng cứ đầy đủ, Chu Văn Thắng tuyệt đối sẽ không nói như vậy.
Hắn càng hiểu rõ, những chuyện mình đã làm lúc trước nếu thật sự bị lôi ra ánh sáng, cho dù hắn ta ngồi tù mấy đời cũng không hết tội.
Chu Văn Thắng mang theo nhiều người tới nơi này, ngoại trừ để gặp vị Trần tiên sinh kia ra, còn có một mục đích khác, chính là tới bắt hắn!
Nếu không ông ta cũng sẽ không mang theo nhiều cảnh sát của bộ phận giám sát liêm chính đến đây như vậy.
Sau khi đã nghĩ thông suốt, Cận Bảo Kim đã hoàn toàn tuyệt vọng, sắc mặt xám xịt chỉ biết cúi thấp đầu, hắn ta không thèm giãy dụa nữa, mà tùy ý cho các cảnh sát kéo mình đi.
Về phần những cấp dưới của hắn, cũng đã sớm đồng loạt lui về phía sau vài bước, không dám có chút cử động
nào, cả đám sắc mặt trắng bệch và sợ chọc giận cấp trên của mình.
“Còng hắn về, đem tất cả mọi chuyện thẩm tra cho rõ rang!"
Chu Văn Thắng xua tay một cái, ý bảo các cảnh sát của bộ phận liêm chính mang Cận Bảo Kim đi.
Lúc này đây, đường đường là cục trưởng cục cảnh sát khu kinh tế mới, mấy phút trước đó vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nguoi-thua-ke-gia-toc-tai-phiet/3383883/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.