Tiếng điện thoại đột nhiên vang lên trong phòng, tôi không thèm nhìn mà trực tiếp đưa tay cúp máy.
“Ừm.” Chu Thái Vi lòe cậu nhỏ của tôi ra, vừa nhẹ nhàng liếm bên ngoài quy đầu, vừa ngửa mặt nhìn về phía tôi, dịu dàng mà hỏi: "Không nghe điện thoại không sao chứ?"
Tôi hơi híp mắt, hưởng thụ sự phục vụ của Chu Thái Vi, nhẹ giọng nói: "Không sao, tiếp tục đi."
“Ừm.” Chu Thái Vi khẽ ừ một tiếng, hai tay cầm lấy cậu nhỏ của tôi vuốt lên vuốt xuống, đồng thời đầu lưỡi không ngừng liếm láp tới lui, ngay cả hai quả trứng phía dưới đều được chăm sóc cẩn thận.
Cảm giác kích thích mãnh liệt không ngừng kích thích thần kinh của tôi.
Cô ấy liếm từ dưới lên đến quy đầu, sau đó lại ngậm chặt vào miệng.
Bàn tay của tôi nắm lấy tóc cô ấy bất chợt nắm chặt hơn.
Đúng lúc này, chuông điện thoại di động lại vang lên.
Tôi cau mày, vốn không muốn để ý tới, nhưng người gọi điện đến lại rất kiên nhẫn, tiếng chuông không ngừng vang lên.
Rơi vào đường cùng, tôi chỉ có thể cầm điện thoại di động lên.
Người gọi đến là Lưu Văn Bân.
Bạn cùng lớp của tôi, cũng là anh em cùng ký túc xá.
Quan hệ với tôi rất tốt, là một trong số ít bạn bè của tôi ở trường.
Kết nối điện thoại, tôi vừa định nói chuyện, bên kia liền truyền đến tiếng động của Lưu Văn Bân.
"Này, lão Trần, sao cậu còn chưa về ký túc xá? Tôi mua xiên nướng cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nguoi-thua-ke-gia-toc-tai-phiet/2524781/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.