Tuyên Hoằng Tráng sợ tới mức sắc mặt đại biến, vừa lắc chuông vừa đi ra bên ngoài cao ốc Chấn Ngân.
Gã đi hai vòng quanh cả tòa nhà, vẫn không thấy một con lệ quỷ mà gã đã nuôi trước đó.
Chỉ có vài cô hồn dã quỷ bị tiếng chuông hấp dẫn mà bay đến.
Tuyên Hoằng Tráng nắm chặt lục lạc, khẩn trương đến đổ mồ hôi lạnh.
Linh khí ở cao ốc Chấn Ngân sung túc, là nơi tuyệt hảo để tu luyện, coi như những lệ quỷ đó ra ngoài kiếm ăn, cũng không thể đi luôn mà không về.
Huống hồ vấn đề bây giờ là, ngay cả một con lệ quỷ cũng chưa xuất hiện!
Đã xảy ra chuyện, chuyện lớn!
Tuyên Hoằng Tráng lau mặt, vội vàng lấy điện thoại ra, gọi cho một dãy số.
Một lát sau, điện thoại đã được nhận.
"Chuyện gì?" Bên kia di động truyền đến một giọng nam.
Tuyên Hoằng Tráng khẩn trương nuốt nước bọt, âm thanh vốn trầm ổn nhưng bởi vì sợ hãi mà có chút phá âm: "Sư phụ!"
"Sư phụ, ngài đã mang lệ quỷ ở cao ốc Chấn Ngân đi rồi sao?"
Người đàn ông được gã gọi là sư phụ: "Hửm?"
Tuyên Hoằng Tráng vội vàng giải thích: "Là Lâm Đức Dung muốn dùng lệ quỷ, sau khi con đến cao ốc Chấn Ngân thì không thấy lệ quỷ đâu nữa."
"Dù đã dùng Lục lạc chiêu hồn, chạy trên chạy dưới cả cao ốc, cũng tìm bên ngoài ngõ nhỏ, nhưng vẫn không tìm được lệ quỷ nào."
Người đàn ông bên kia trầm ngâm một lát, chậm rãi nói: "Khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ngu-hanh-thieu-dao-duc/2607111/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.