Quỷ anh có hai cái tay rất lớn, đã vượt qua kích cỡ của miệng chai, Giang Từ Vô đẩy một hồi lâu, chỉ nhét vào được một khối thịt nhỏ.
Cậu nhíu mày, tay phải nắm đầu Quỷ anh, dùng sức véo một cái, cái đầu vốn mượt mà của Quỷ anh bị cậu véo đến biến hình.
Giang Từ Vô giống như đang niết cục bột, nặn đầu Quỷ anh thành hình miệng chai nước khoáng, tiếp tục nhét vào trong.
Quỷ anh muốn thét chói tai, nhưng miệng nó cũng bị Giang Từ Vô nắm đến biến dạng, muốn há mồm, lại không thể phát ra âm thanh, bị bắt nhét vào chai.
Giang Từ Vô thật vất vả mới nhét được cả người Quỷ anh vào chai nước khoáng, đột nhiên nghe Vinh đạo trưởng lắp bắp nói: "Giang, Giang đạo hữu."
Giang Từ Vô hơi dừng động tác, giương mắt nhìn qua.
Vinh đạo trưởng hốt hoảng nhìn cái chai trong tay cậu: "Chai, chai nước này đâu thể nhốt quỷ được nhỉ?"
Tuy rằng đầu Quỷ anh bị biến dạng, nhưng ngũ quan vẫn còn, đôi mắt cái mũi cái miệng đều bị đè ép mà dán trên thành chai, bị nhốt kín.
Nghe được Vinh đạo trưởng đang vì nó nói chuyện, nó gian nan động đậy, đôi mắt đen xì dán trên thành chai nhìn Vinh đạo trưởng, đáy mắt có chút cảm kích.
"Hu hu hu......" Ngươi là một đạo sĩ tốt.
Vinh đạo trưởng đương nhiên không biết nó đang nói gì, tiếp tục nói với Giang Từ Vô: "Giang đạo hữu, con Quỷ anh này đạo hạnh không cạn."
Phải thận trọng.
Nhưng cái mà Giang Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ngu-hanh-thieu-dao-duc/2607103/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.