Huy đứng ở cửa, vừa thở hổn hển, vừa nhìn tôi, nhưng mặt nó trông có vẻ ngạc nhiên lắm, cứ như là tình cờ gặp được tôi ấy.
Nó đứng lặng người một lát mới nhấc chân chạy chậm vào phòng, mà khi quan sát thái độ của Huy, tôi thấy trên gương mặt của nó thoáng qua vẻ lo sợ, kèm theo một chút mừng rỡ. Vừa chạy tới giường tôi, nó đã cúi gập người xuống, vòng tay qua ôm trọn lấy tôi vào lòng.
Cũng vì quá đột ngột nên tôi bị giật mình, bất giác đưa tay để đẩy nó ra nhưng không được, nó dùng sức để ôm chặt lấy tôi không muốn rời, cứ như nếu buông tay ra thì tôi sẽ biến mất mãi mãi không bằng.
Nghĩ vậy tôi lại tự hỏi, liệu việc tôi nhập viện thế này Gia Huy có biết không? Nó mà biết thì đã từng qua đây thăm tôi lần nào hay chưa? Cũng không đúng, nếu nó đã qua từ trước thì sao lại có biểu cảm ngạc nhiên như thế khi nhìn thấy tôi chứ.
Bỗng nhiên người Huy run lên một cái khiến tôi bừng tỉnh, muốn tách nó ra để xem nó bị sao thì nghe nó nói: "Để tao ôm mày một lát."
Nghe vậy tôi liền thả lỏng tay, không còn cự quậy muốn đẩy Huy ra nữa. Thấy nó như này, tôi thoáng có suy nghĩ, có khi nào nó đang cảm thấy bất an không? Đột nhiên hành động như vậy có lẽ nó lo cho tôi lắm...
Tôi thở nhẹ một hơi rồi đưa một tay lên xoa xoa lưng nó để trấn an, lúc sau còn đưa tay lên xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ngoi-cung-ban-voi-crush-cu/3577602/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.