Dọn dẹp phòng hòa nhạc không phải là một chuyện dễ dàng.
Mấy hàng nghế kia, vải bọc bên ngoài bị cắt rách, đống xốp bên trong rơi ra bay tứ tung khắp nơi. Có vài cái còn bị thiêu cháy mất nửa đoạn, trong không khí sặc sụa mùi dầu nhớt và tro tàn.
“Hắt xì!” Người đang làm việc hắt xì liên tục, tâm trạng rất không vui.
Đèn đóm trên trần nhà bị hư hỏng nghiêm trọng, vết cháy trải rộng khắp khiến cho phòng hòa nhạc thiếu ánh sáng. Bóng đèn rơi vỡ đầy đất, rất khó thu dọn.
Người đã thức tỉnh dị năng có thể lặng lẽ dùng lực ý nghĩ để nhàn hạ, còn một số người chỉ có thể tự tay dọn dẹp.
Lau mồ hôi chảy ra như mưa, còn phải chịu đựng loại mùi khó ngửi này. Cảm xúc kính sợ lúc đầu với Lý Phỉ đã biến mất gần như không còn, mọi người càng làm, ánh mắt lại càng không kiềm được bay về hướng cửa, có ý định chạy trốn.
Có người nhát gan, sau khi nhớ lại uy hiếp của Lý Phỉ, thì lại vùi đầu oán thầm, tiếp tục làm việc.
Có người không cam lòng. Tính tình họ nói dễ nghe là du côn, nói khó nghe thì chính là không có mắt nhìn. Bình thường không quan tâm người khác nói cái gì, họ đều thích nhảy ra châm chọc, khiêu khích. Càng là nhân vật của công chúng, khi họ bàn luận lại càng bày ra bộ dạng khinh thường. Trong miệng họ, có tiền đều là vi phú bất nhân*, làm quan đều tham ô nhận hối lộ, có tiền đồ hơn so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nay-toi-khong-nhan/2694924/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.