Ánh sáng trong nhà hàng Ý của khách sạn màu vàng nhẹ, thực khách cũng không quá nhiều, không gian rất yên tĩnh.
Tùng Vũ và Nam Liệt được phục vụ dẫn đến một vị trí cạnh cửa sổ, ghế cũng đã được dọn đi. Sau khi đẩy xe lăn vào Tùng Vũ nhận ra chiều cao của bàn ăn cao hơn một chút, cô định tạm chấp nhận, Nam Liệt dường như nhận thấy chiều cao của cái bàn và xe lăn không thích hợp nên chủ động đề nghị: "Không bằng vẫn ngồi lên ghế ăn đi, sẽ ăn rất lâu đấy."
Tùng Vũ suy nghĩ một lúc, nếu độ cao của bàn ghế không thích hợp, với đôi tay không linh hoạt của Nam Liệt ăn uống sẽ càng khó khăn hơn nên chấp nhận đề nghị của cậu bảo nhân viên đặt ghế về vị trí ban đầu, đứng dậy bằng một chân ngồi lên ghế.
Nam Liệt mỉm cười từ chối sự giúp đỡ của phục vụ rồi ngồi xuống ghế.
Người phục vụ đưa thực đơn ra, Nam Liệt nói: "Chị cũng biết tôi rất ít khi ra ngoài ăn, huống chi là đồ Tây, chị chọn đi."
Tùng Vũ cũng không khách sáo trực tiếp gọi một đĩa giăm bông phô mai, pizza Margaret và mỳ ống sốt nghêu tỏi. Ngoài ra còn gọi thêm một ly rượu khai vị, một ly soda chanh và món tráng miệng.
"Tôi chỉ gọi rượu cho mình thôi, trẻ con không được uống." Sau khi rượu khai vị được bưng lên, cô mỉm cười nâng ly chạm vào ly nước soda trong tay cậu.
Cậu bĩu môi, sát người lại cắn ống hút uống một ngụm.
"Cậu cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nay-nguoi-se-roi-di/3379701/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.