Editor: Tử Tinh
“Tổng giám đốc Mạnh, nói như vậy thật là buồn cười, tôi không phải là Ngu VôSong thì còn có thể là ai nữa?” Ngu Vô Song đang yên tĩnh làm việc thìnhận được điện thoại của Mạnh Thiếu Văn, tâm tình cô đang rất tốt, mũichân di di trên sàn nhà, khuôn mặt tuyệt diễm hiện ra vẻ châm biếm: “Trễ như thế này rồi tổng giám đốc Mạnh còn gọi cho tôi, thật sự khiến tôithụ sủng nhược kinh (được sủng ái mà lo sợ),nhưng mà không biết nếu đểcho vợ yêu của anh biết, liệu sẽ có cảm nghĩ gì?”
Lúc này MạnhThiếu Văn đang ngồi trong xe bên dưới một khu chung cư, chỉ cần ngướcmắt là có thể nhìn thấy hàng ngàn ánh đèn sáng chói bên trên, không lâutrước kia anh ta cũng mơ ước có thể cùng với Uyển Như có được một cănnhà riêng của bọn họ, cuối cùng hiện tại, lại khiến cho anh ta cảm thấyđau khổ, DDLQD/ vắng vẻ bội phần.
Hôm nay khó có dịp về nhà sớm, nhưng anh ta vẫn không muốn đi lên, lại ngồi trong xe bấm số điện thoại của Ngu Vô Song, đối với người phụ nữ này, anh ta luôn có cảm giác đãtừng quen biết.
Bây giờ qua điện thoại, âm thanh trong trẻo nhưhoàng oanh đó lại càng thêm quen thuộc, anh ta mím bạc môi, trong lòngvô cùng phức tạp: “Ngu Vô Song, trước kia cô có quen biết tôi không?”
Không phải là anh ta tự luyến, mà là thực sự bên cạnh anh có không ít cô gáicoi anh là bạch mã hoàng tử, có rất ít người giống như cô luôn đốinghịch với anh, nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-nay-khai-trai-sep-that-manh-me/2319152/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.